TẤN BI KỊCH Z - Trang 125

thú Leeds - nhưng mời hai người vào uống tách trà chút đã, ta chắc
chắn…”

Tôi vừa định đáp lời thì trông thấy người diễn viên già, từ trên hàng hiên

lắc đầu dứt khoát.

“Chúng cháu rất tiếc,” tôi nói nhanh khi bố tôi chưa kịp mở miệng,

“nhưng chúng cháu đang ở nhà ngài Clay, chỉ ghé qua đây thôi, Cha biết
đấy. Để lúc khác ạ cho dù Cha đã rất tử tế, thưa Cha.”

Dromio vác hai va li hành ly nặng nề từ trên xe mang lên hàng hiên, cười

ngoác miệng với ông chủ rồi quay lại xe đưa chúng tôi xuống đồi. Hình ảnh
cuối cùng của hai ông già là dáng cao cao của ngài Lane biến mất vào trong
nhà. Còn Cha Muir vẫn đứng nhìn theo chúng tôi, đôi mắt nuối tiếc u buồn.

•   •   •

Chúng tôi không gặp khó khăn gì khi lại đóng vai khách trong nhà Clay;
thực ra, khi đến nơi chẳng có ai ở nhà ngoài Martha, bà quản gia nhiều tuổi;
bà chào đón chúng tôi như một lẽ tự nhiên. Thế nên chúng tôi lại quay về
các phòng ngủ cũ như thể chúng tôi là chủ, một tiếng sau khi bố con
Jeremy quay về từ mỏ đá ăn trưa, chúng tôi đang lặng lẽ đợi chờ trên hàng
hiên - với vẻ mặt còn bình tĩnh hơn hẳn chúng tôi cảm thấy, tôi e là vậy.
Nhưng chẳng có chút dè dặt gì đằng sau lời chào nồng hậu của Elihu Clay,
còn đối với Jeremy, anh nhìn tôi chằm chằm, mắt trố ra như thể tôi là ma
quỷ hiện hình từng ghé thăm anh với những kết quả hết sức thú vị, anh
những tưởng sẽ chẳng bao giờ còn mong gặp lại. Điều đầu tiên anh làm khi
bình tĩnh lại đó là lôi tôi ra sau nhà đến một giàn mắt cáo nhỏ khuất sau
nhiều lá cây cố gắng hôn tôi, cùng bụi đá trên mặt anh và bao nhiêu thứ
khác nữa; khi khôn khéo tránh được vòng tay điêu luyện của anh, cảm thấy
đôi môi anh lướt qua đầu tai trái, trong chừng mực nào đó, tôi biết rằng
mình đã trở về nhà, và mọi thứ vẫn như xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.