TẤN BI KỊCH Z - Trang 132

“Ngài Hume, nếu ngài chịu mở rộng tâm trí, vui lòng cứ làm thế trong

vài phút tới nhé. Hãy quên hết mọi thứ ngài biết về vụ án đi, và cô Thumm
sẽ cho ngài biết lý do tại sao cả ba chúng tôi đều cho rằng Aaron Dow là
người vô tội.”

Và thế, lần thứ ba trong nhiều ngày tôi nêu lại giả thuyết của mình, lần

này vì lợi ích của John Hume; cho dù trong thâm tâm, trước khi bắt đầu tôi
biết một người với cái miệng ương bướng, dòng máu tham vọng thế kia sẽ
không quan tâm đến logic đơn thuần. Khi tôi thuật lại hết tất cả những suy
luận từ thông tin (tôi có bao gồm lời chứng của Carmichael nhưng không
nói đến tên anh ta), Hume lắng nghe với thái độ lịch thiệp hoàn hảo, có vài
lần anh ta gật đầu và tôi cho rằng, đôi mắt anh ta ánh lên nét ngưỡng mộ.
Nhưng khi tôi nói xong thì anh ta lắc đầu.

“Cô Thumm thân mến của tôi,” anh ta nói, “thật tuyệt vời đối với một

phụ nữ - hay đàn ông cũng vậy thôi - nhưng với tôi chuyện này hoàn toàn
không tin được. Thứ nhất, không bồi thẩm đoàn nào tin một phân tích như
thế, ngay cả khi họ có thể hiểu được nó. Thứ hai, nó mắc phải những lỗi
nghiêm trọng…”

“Lỗi?” Ngài Lane có vẻ tò mò. “Hồng nào cũng có gai, những đài nước

thì có bùn, và ai cũng mắc sai lầm như Shakespeare từng nói ở một trong
những vở Sonnet của ông ta. Tuy nhiên, ngài Hume, tôi lại muốn ngài chỉ
ra xem có tha thứ được không. Những sai lầm gì vậy?”

“Lấy chuyện không tin nổi như chân trái và chân phải. Đơn giản cô

không thể đưa ra tuyên bố như thế - rằng một người bị mất mắt phải và
cánh tay phải sớm muộn sẽ là người thuận chân trái. Nghe ngớ ngẩn kiểu
gì. Tôi thắc mắc tính xác thực của nó về mặt y tế. Và nếu điểm này sụp đổ,
ngài Lane, toàn bộ giả thuyết của cô Thumm cũng sụp đổ theo.”

“Thấy chưa?” bố tôi càu nhàu, giơ hai tay lên.
“Sụp đổ? Thưa quý ngài,” quý ông già nói, “đó là một trong số vài vấn

đề trong vụ này mà tôi sẵn sàng cam đoan rằng nó không thể lay chuyển!”

Hume cười toét, “Ồ, thôi nào ngài Lane, ngài không thể nói thế. Ngay cả

việc cho rằng nói chung là đúng đi nữa…”

“Cậu đã quên,” ngài Lane lẩm bẩm, “rằng chúng tôi vừa đến thăm Dow.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.