TẤN BI KỊCH Z - Trang 138

11

Phiên Tòa

Trong những tuần trôi qua tôi thấy mình càng đắm chìm sâu hơn vào vũng
bùn tuyệt vọng. Tôi không thể nhìn rõ phía trước ngoại trừ khe hở phía trên
vũng bùn, ánh sáng len lỏi qua khe hở ấy xám xịt và yếu ớt. Aaron Dow sẽ
phải chịu số phận bi đát, câu nói này trở thành một điệp khúc trong những
suy nghĩ của tôi. Cứ lượn lờ trong nhà Clay như một bóng ma, trong thâm
tâm tôi ước rằng mình chết đi cho xong; tôi sợ rằng Jeremy thấy tôi như
một người bạn đồng hành chán nản. Tôi thờ ơ với hoạt động xung quanh
mình, bố tôi không ngừng ở bên cạnh ngài Lane, hai người bọn họ gặp mặt
Currier hết lần này đến lần khác.

Với ngày diễn ra phiên xử Aaron Dow được ấn định, tôi phỏng đoán

rằng quý ông già đang chuẩn bị sẵn sàng hành động trong trận chiến quyết
liệt. Có vài lần khi gặp ông, tôi thấy ông bặm môi và lầm lì, ít nói. Có vẻ
ông đã đặt hết tất cả các vốn liếng không thể hoang phí của mình theo yêu
cầu của Currier. Ông lao đến Leeds gặp gỡ một nhóm các bác sỹ địa
phương, những người sẽ hỗ trợ tiến hành các thử nghiệm với bị cáo tại tòa
án; nỗ lực không đảm bảo thành công hòng xé toang bức màn câm lặng phủ
quanh văn phòng công tố viên; và cuối cùng gọi điện sang New York cho
bác sỹ riêng của ông, Martini, mời đến dự phiên tòa tại vùng nông thôn này.

Tất cả những hoạt động này khiến ông và bố tôi có việc để làm; nhưng

với tôi, phải ngồi không và chờ đợi thì đó là cực hình khủng khiếp. Có vài
dịp hiếm hoi tôi cố gắng đến gặp Aaron Dow trong xà lim, nhưng lệnh cấm
đã được áp đặt và tôi thấy mình không thể bước đi quá xa phòng chờ của
nhà lao hạt. Tôi có thể đến thăm Dow khi có Currier đi kèm, dĩ nhiên gã rất
sẵn lòng giúp đỡ thân chủ của mình, nhưng đến đây một lần nữa điều gì đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.