TẤN BI KỊCH Z - Trang 14

thiếu nữ không đa sầu đa cảm ở mức vừa phải. Nhưng giờ đây, tôi thấy
mình như có cục nghẹn ngu ngốc trong cổ họng, nước mắt hoen bờ mi…

Bố tôi hỉ mũi, nói bằng giọng khàn khàn: “Ngài Lane, tôi muốn ngài gặp

gỡ… con gái tôi, có Chúa mới biết.”

Ông nắm tay tôi, nhìn vào mắt tôi. “Cháu ngoan,” ông nói rất nghiêm

túc. “Cháu ngoan. Chào mừng đến lâu đài Hamlet.”

Và rồi tôi nói một câu mà trước kia luôn khiến tôi đỏ mặt đến khốn khổ.

Đơn giản là tôi muốn được khoe khoang, muốn chứng tỏ trí thông minh ghê
gớm của mình. Tôi cho rằng việc mình là Eva có liên quan đến chuyện này.
Tôi biết rõ rằng mình đã mong mỏi cuộc gặp gỡ này từ lâu lắm rồi, và trong
tiềm thức tôi đã cố trấn tĩnh mình cho một thử thách, mà rốt cuộc hoàn toàn
không có thực.

Dù sao đi nữa, tôi lắp bắp: “Cháu rất hạnh phúc thưa ngài Lane. Ngài

không biết cháu đã muốn đến thế nào - cháu thật sự…” Thế rồi nó đến. Tôi
đã liếc mắt gợi tình - đó chắc chắn là cái liếc mắt gợi tình - và thốt ra:
“Cháu thấy rằng ngài đang lên kế hoạch viết hồi ký!”

Dĩ nhiên, tôi thấy hối hận ngay lúc những từ này bật ra; thật ngu xuẩn,

tôi cắn môi vì xấu hổ. Tôi nghe thấy bố thở ra tiếng bực dọc, thống đốc
Bruno hết sức kinh ngạc. Còn về phần ngài Lane, đôi lông mày già nua
nhướng lên, đôi mắt ngày càng sắc sảo và ông dò xét gương mặt tôi một lúc
lâu trước khi trả lời. Rồi ông cười lặng lẽ, xoa hai tay vào nhau và nói:
“Cháu ngoan của ta, chuyện này thật kinh ngạc đấy. Thanh tra, tôi sẽ không
bao giờ tha thứ cho ngài vì đã giấu biến cô gái trẻ này bao nhiêu năm thế.
Tên cháu là gì?”

“Patience ạ,” tôi lầm bầm.
“Ha, ảnh hưởng người Puritan đấy, thanh tra! Tôi dám nói rằng đây là

nguồn cảm hứng của ngài còn hơn cả vợ ngài.” Ông lại cười lặng lẽ, xiết
chặt cánh tay tôi với sức mạnh đáng ngạc nhiên rồi nói thêm: “Đi thôi nào,
những người cổ lỗ. Chúng ta có thể nói về bản thân mình sau… Kinh ngạc,
kinh ngạc thật!” Ông tiếp tục cười lặng lẽ, dẫn chúng tôi vào một khu râm
mát đáng yêu, hối hả sai mấy ông già bé nhỏ hồng hào đi làm việc vặt rồi tự
tay ông phục vụ chúng tôi. Song song đó, vẫn liếc trộm tôi. Lúc này tôi vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.