TẤN BI KỊCH Z - Trang 36

“Làm ơn không phỏng đoán,” Hume ngắt lời. “Chúng tôi cần thông tin

xác thực, anh biết đấy! Anh quay về và thấy cửa trước mở. Rồi sau đó?”

“Sự thực này khiến tôi cực kỳ nghi ngờ, có cảm giác rằng đang có

chuyện không ổn. Tôi chạy vào trong phòng thì phát hiện thi thể của
thượng nghị sĩ tại bàn, ngồi trên ghế, đúng như tư thế lúc cảnh sát trưởng
Kenyon đến. Tất nhiên, việc đầu tiên tôi làm khi phát hiện ra xác chết đó là
gọi điện cho cảnh sát.”

“Anh không đụng vào xác chết chứ?”
“Dĩ nhiên là không.”
“Hừm. Lúc đó là mấy giờ, Carmichael?”
“Chính xác là mười rưỡi. Khi tôi trông thấy thượng nghị sĩ Fawcett đã bị

giết, tôi lập tức xem ngay đồng hồ. Tôi biết chi tiết như thế có thể quan
trọng.”

Hume nhìn bố tôi. “Thú vị, đúng không? Anh ta phát hiện xác chết mười

phút sau khi kết thúc công việc… Và anh không thấy bất kỳ ai rời khỏi
nhà?”

“Không. Tôi e rằng có hơi lơ đãng khi tới gần lối đi bộ vào nhà. Lúc đó

trời cũng tối. Hẳn sẽ cực kỳ đơn giản nếu kẻ sát nhân lẩn trốn trong bụi rậm
khi nghe tiếng bước chân tôi, và đợi chờ tôi bước vào nhà trước khi tẩu
thoát.”

“Đúng vậy, Hume,” bố tôi bất ngờ nói. “Sau khi gọi cho cảnh sát,

Carmichael, cậu đã làm gì?”

“Tôi vẫn đứng nguyên trên ngưỡng cửa và chờ đợi. Cảnh sát trưởng

Kenyon đến rất nhanh. Không quá mười phút sau cuộc gọi của tôi.”

Bố tôi bước lộp cộp ra cửa, ngó ra ngoài hành lang. Rồi ông quay vào và

gật đầu.

“Rộng đấy. Vậy là cậu nhìn rõ cửa trước suốt thời gian đó. Cậu có trông

thấy hay nghe thấy ai đang cố gắng ra khỏi nhà không?”

Carmichael quả quyết lắc đầu. “Không ai rời khỏi hoặc cố gắng rời khỏi.

Tôi thấy cửa phòng làm việc mở và tôi không đóng nó lại. Ngay cả khi gọi
điện thoại, tôi đứng đối mặt với cửa vào, có thể thấy bất kỳ ai đi qua. Tôi
chắc chắn trong nhà chỉ có mình tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.