TẤN BI KỊCH Z - Trang 38

Bố tôi kéo công tố viên sang một bên, tôi nghe thấy giọng nam trầm của

ông đang làm Hume bối rối với những nghi vấn về thượng nghị sĩ Fawcett,
những kẻ thân thiết với ông ta, mức độ những sự phá hoại chính trị của ông
ta và một loạt những câu hỏi rất ngớ ngẩn về Carmichael.

Cảnh sát trưởng Kenyon tiếp tục tuần tra sàn nhà, nhìn lên các bức tường

và trần nhà một cách ngu ngốc.

Cái bàn làm việc bên kia phòng hấp dẫn tôi. Và tôi tự hỏi - như tôi đã

làm suốt quãng thời gian Carmichael được thẩm vấn - rằng liệu mình có
dám đứng dậy khỏi ghế và bước đến chỗ cái bàn không. Dường như với tôi,
có nhiều thứ đơn giản đã bị bỏ qua, không quan tâm đến. Tôi không thể
hiểu nổi tại sao bố tôi, công tố viên lẫn Kenyon đều không thèm chú ý xem
xét kỹ rất nhiều thứ trên mặt bàn gỗ.

Tôi nhìn quanh. Chẳng ai trông thấy tôi.
Jeremy cười toét khi tôi đứng lên nhanh chóng bước đến chiếc bàn.

Không để phí thời gian, không e sợ bị ngắt quãng hay lời la mắng nghiêm
khắc nào đó, tôi cúi xuống mặt bàn. Ngay trước cái ghế nơi thi thể của
thượng nghị sĩ Fawcett từng ngồi, có một bàn thấm màu xanh. Nằm trên
bàn thấm, chiếm một nửa mặt bàn làm việc, là một tập giấy ghi chú dày và
mịn. Tờ giấy trên cùng sạch sẽ, trống trơn. Tôi thận trọng nhấc tập giấy ghi
chú lên và phát hiện một thứ khiến tôi tò mò.

Thượng nghị sĩ đã tựa sát vào mép bàn, tì hẳn người vào nó. Tôi nhớ lại

những vết thương trên ngực ông ta không bắn máu lên quần ông ta hay lên
ghế như bây giờ tôi quan sát thấy, mà bắn lên bàn thấm. Khi nhấc tập giấy
ghi chú lên, tôi phát hiện một lượng máu lớn đã bắn vào bàn thấm màu
xanh. Thế nhưng vết máu này thật lạ lùng. Nó có hình dáng của một trong
những góc dưới của tập giấy. Nghĩa là khi nhấc tập giấy khỏi bàn thấm, tôi
trông thấy một vết tối màu trên mặt bàn thấm màu xanh sáng có hình cầu
không bình thường, tuy nhiên, trên chiếc bàn thấm ở nơi từng bị góc tập
giấy ghi chú đè lên, lại xuất hiện một khoảng hình chữ nhật rất sạch sẽ.

Thế là rõ rồi! Tôi nhìn quanh. Bố tôi và Hume vẫn đang trò chuyện bằng

giọng thấp. Keynon vẫn đang nhịp chân một cách máy móc. Nhưng Jeremy
và một số người mặc đồng phục đang nhìn tôi, đôi mắt nghiêm khắc và tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.