TẤN BI KỊCH Z - Trang 58

mắt ấy, ông lôi ra một miếng vải lanh dài dán băng keo nhớp nháp. “Đúng,
cái này ghim vào nó. Một phần miếng băng keo của tờ giấy ghi chú. Dính
chặt vào tờ giấy, và khi tờ giấy bị đốt, mảnh băng keo này đã không bị
cháy. Nhưng bố vẫn…”

Ông quay lại cho Hume và ông Rufus Cotton xem những gì mình tìm

được. Lợi dụng lúc họ đang nói chuyện với nhau, tôi làm một vòng thám
thính riêng. Dòm xuống dưới gầm bàn, tôi thấy thứ mình đang tìm - một
thùng giấy rác. Nó hoàn toàn trống trơn. Rồi tôi lục qua các ngăn kéo của
bàn làm việc nhưng không tìm được thứ mình muốn - một tập giấy ghi chú
khác đã dùng rồi hoặc chưa dùng. Nên tôi lẻn ra khỏi phòng làm việc và
thầm lặng bám theo Carmichael. Tôi thấy anh ta trong phòng vẽ đang thanh
thản đọc một tờ báo - dưới con mắt theo dõi của một thám tử cố gắng tỏ ra
ngây thơ, như quả trứng mới nở của W.S.Gilbert.

“Ngài Carmichael,” tôi hỏi gặng, “tập giấy ghi chú trên bàn của thượng

nghị sĩ có phải là tập giấy duy nhất trong nhà không?”

Anh ta nhảy dựng lên, vò nát tờ báo. “Tôi… cô nói gì. Tập giấy à? À

đúng, đúng. Tập duy nhất. Có những tập giấy khác nhưng dùng hết rồi.”

“Lần cuối cùng sử dụng nó là khi nào, ngài Carmichael?”
“Hai ngày trước. Chính tay tôi đổ thùng carton đi mà.”
Tôi quay về phòng làm việc suy nghĩ rất lung. Có quá nhiều khả năng

khiến bộ não của tôi quay mòng mòng; nhưng cũng có quá nhiều manh mối
đang thiếu. Rốt cuộc có manh mối nào khác không? Liệu mình có khả năng
chứng minh điều giờ đây mình nghi ngờ… ?

Những suy đoán của tôi đột ngột khựng lại.

•   •   •

Ngay tại đây mà cả buổi tối nay lần lượt kẻ sát nhân, cảnh sát, chúng tôi rồi
Rufus Cotton bước vào, bất ngờ xuất hiện một nhân vật nổi bật. Dù hữu
hình hay không, tay thanh tra đi cùng người này chẳng hề tận dụng cơ hội,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.