TẤN BI KỊCH Z - Trang 65

thấy lá thư này cùng với mảnh rương gỗ trên gác trong tủ sắt, tại phòng ngủ
của thượng nghị sĩ!”

Hume nhận lấy tờ giấy như người chết đuối vớ được cọc. Chúng tôi tụ

lại xung quanh. Ngay cả Kenyon với bản năng chậm chạp - người là bằng
chứng sống của thuyết tiến hóa; Tôi có thể thấy tổ tiên thuộc Kỷ Cambri
của ông ta đang lê chân dưới đáy đại dương nhớp nháp! - Dường như cũng
bị khuấy động trước phát hiện này, đôi má ông ta rung bần bật khi hít vào
một hơi sâu..

Căn phòng im phăng phắc.
Hume chậm rãi đọc:

GỬI THƯỢNG NGHỊ SĨ FAWCETT
Món đồ chơi bé nhỏ được cưa của tôi có gợi ngài nhớ điều gì

không? Ngày hôm đó trong xưởng mộc ở nhà tù ngài đã không nhận
ra tôi, nhưng tôi nhận ra ngài, cái linh hồn chết tiệt của ngài. Đúng là
một dịp may đối với Aaron bé bỏng.

Nghe này, lão khờ. Tôi mong đợi được phóng thích sớm. Cái ngày

tôi ra tù tôi sẽ gọi cho ngài. Và đêm đó, ngài… chính ngài sẽ trả tôi
năm mươi tờ một nghìn đô la tiền lời ngay từ những khoản ngài kiếm
được, thượng nghị sĩ. Ngài đã đến gần thế giới này như thế nào,
ngài… Nếu không tôi sẽ kể hết cho người dân thành phố này câu
chuyện rằng…

Nhưng ngài biết đấy. Hoặc nôn tiền ra, hoặc Aaron bé bỏng này sẽ

quàng quạc lên. Không đùa đâu đấy!

AARON DOW

Khi nhìn chằm chặp thông điệp viết bằng bút chì thô lỗ, từng chữ viết

hoa khó nhọc - lá thư của một kẻ tuyệt vọng, đáng khinh, với câu chữ bẩn
thỉu, đánh vần sai, độc địa và điểm chỉ bằng ngón cái - tôi run rẩy, và bất
chợt một cái bóng đen ngòm, lạnh lẽo phủ xuống căn phòng, tôi biết đó là
bóng đen của nhà tù trên đồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.