TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 106

Agatha Christie

Tận Cùng Là Cái Chết

Dịch giả: DƯƠNG VĂN TÁM

Chương XII

THÁNG THỨ NHẤT - MÙA HẠ

NGÀY THỨ HAI BA MƯƠI

I


- Con có thể thưa với cụ chuyện này một ít phút được không, thưa cụ Esa?
Esa quét cặp mắt nhìn Henet đang đứng trước cửa phòng với nụ cười cầu
tài trên nét mặt.
- Chuyện gì vậy? - Esa sắc giọng hỏi.
- Thưa, thật sự thì cũng không có gì… ít nhất là con cũng không nghĩ là…
nhưng con tưởng con muốn hỏi…
Esa ngắt lời mụ:
- Vậy thì vào đây, vào đây. Còn mày - bà đập nhẹ cây gậy vào vai cô bé nô
lệ da đen đang ngồi xâu hạt cườm - vào trong bếp đi, lấy cho ta một ít dầu
oliu, và pha cho ta một ly nước lựu.
Cô bé gái chạy ra khỏi phòng. Esa nóng nảy ra dấu hỏi Henet.
- Cái này đây, thưa cụ.
Esa nhìn xuống vật mà Henet đang đưa ra cho mình. Đó là một hộp đồ
trang sức nhỏ có nắp, phía trên buộc lại bằng hai cái nút.
- Cái gì vậy?
- Của cô ta. Con vừa tìm thấy trong phòng cô ta.
- Mụ đang nói về ai vậy? Satipy hả?
- Không, không thưa cụ. Con muốn nói người kia.
- Của Nofret? Cái gì vậy?
- Tất cả nữ trang tế nhuyễn của cô ta. Mọi thứ đều đã được chôn cùng với
cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.