TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 120

mộ.
Ông giang tay ra:
- Tại sao lại có sự thù hằn, sự báo oán thế này? Tôi đã đối xử rất tốt với
nàng, tôi hết sức kính yêu, và tôi tống táng nàng với nghi thức đúng đắn,
không ngại tốn kém. Tôi cùng ăn cùng uống với nàng, đều đó mọi người
đều chứng kiến. Nàng không có điều gì phải phàn nàn. Thật tình tôi đã làm
cho nàng quá điều bổn phận đòi hỏi. Tôi cưng nàng hơn là hai đứa con ruột
của tôi nữa. Thế thì tại sao nàng ta lại còn từ cõi chết trở về để hành hạ tôi
và gia đình tôi chứ?
Mersu nói giọng nghiêm trang:
- Có vẻ người đàn bà đã chết này không muốn làm hại cá nhân ngài. Rượu
ngài uống không độc. Ai trong gia đình ngài đã xúc phạm đến nàng hầu đã
chết của ngài?
- Một phụ nữ giờ đây cũng đã chết rồi - Imhoteptrả lời gọn lỏn.
- Tôi hiểu ngài muốn nói vợ của Yahmose, con trai ngài?
- Đúng vậy - Imhotep ngừng một lúc, đoạn kêu lên - Nhưng chúng ta phải
làm gì đây, thưa ngài tư tế? Chúng ta làm thế nào để chống lại hồn ma này?
Ôi thật là một ngày quỷ ám, cái ngày mà lần đầu tiên tôi đưa người đàn bà
ấy về nhà tôi.
- Quả thực là một ngày quỷ ám - Giọng trầm trầm của Kait vang lên khi cô
từ khu nhà sau qua ngưỡng cửa tiến vào khách sảnh.
Cô đầm đìa nước mắt và trên khuôn mặt to và trần trụi của cô có một sức
mạnh quả quyết làm mọi người chú ý. Giọng cô, trầm và khô, đang rung
lên vì giận dữ:
- Đúng là một ngày quỷ ám khi cha mang Nofret về đây, để hủy diệt đứa
con trai đẹp và thông minh nhất của cha. Chính nó đã đem lại cái chết cho
chị Satipy và cho Sobek của tôi, còn anh Yahmose thì cũng chỉ thoát chết
trong đường tơ kẽ tóc. Tiếp đến ai nữa đây? Nó dám làm hại cả trẻ con nữa
đấy. Thì chính nó đã đánh con bé Ankh của tôi mà! Phải làm một điều gì đó
mới được!
- Phải làm một điều gì mới được - Imhotep vọng lại, vừa nhìn ra ý hỏi vị
tăng lữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.