TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 134

Agatha Christie

Tận Cùng Là Cái Chết

Dịch giả: DƯƠNG VĂN TÁM

Chương XV

THÁNG THỨ HAI - MÙA HẠ

NGÀY THỨ NHẤT

I

Cuộc hội ý ở tại Đền thờ đã chấm dứt. Hình thức chính xác nhất của lời
thỉnh cầu đã được viết ra và sửa đi sửa lại. Hori và hai người thư quan của
Đền thờ bận rộn suốt ngày. Cuối cùng, giờ đây bước thứ nhất đã xong.

Người tăng lữ ra hiệu cho người thư quan trưởng đọc lớn lên lời thỉnh
nguyện đó:
“Gởi đến linh hồn Ashayet tuyệt diệu nhất trên đời. Thư này của người anh
và chồng nàng (Anh và chồng đây là một người tức Imhotep) gởi cho nàng.
Người em gái đã quên người anh rồi sao? Người mẹ đã quên những đứa
con mà mình đẻ ra sao? Ashayet tuyệt diệu có biết rằng có một linh hồn
quỷ dữ đang đe dọa con cái nàng? Sobek, con nàng, đã đến với thần Osisis
vì bị đánh thuốc độc.

Khi nàng còn sống, tôi đã đối xử với nàng bằng tất cả danh dự. Tôi đã cho
nàng nữ trang, xiêm áo, dầu thơm, nước hoa. Chúng ta cũng đã ăn những
thức ăn ngon, cùng ngồi trong yên tĩnh và trong tình yêu thương lẫn nhau
trước bàn đầy thức ăn trước mặt. Khi nàng bệnh, tôi không hề ngại tốn
kém. Tôi đã gọi đến một đại y sĩ để chữa bệnh cho nàng. Tôi chôn cất nàng
với tấ cả danh dự và lễ nghi thích hợp và chôn theo nàng tất cả những gì
cần thiết cho nàng trong thế giới bên kia. Đầy tớ, thức ăn, thức uống với nữ
trang và y phục. Tôi cũng đã để tang cho nàng nhiều năm trời - và chỉ sau
thật nhiều năm dài đăng đẳng tôi mới cưới một cô vợ hầu về để sống với
tôi, vì dẫu sao tôi cũng là một người đàn ông chưa già lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.