TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 137

Renisenb ngạc nhiên vì Esa ít khi rời khỏi nhà. Nàng đưa tay đỡ phía sau
cùi chỏ bà nội để dẫn bà đi. Họ đi xuyên qua đại sảnh qua mái hiên nhà.
- Nội ngồi đây chớ nội?
- Không, nội muốn ra xa tận hồ kìa.
Esa đi chậm, nhưng mặc dù yếu, bước chân bà vẫn vững và không tỏ ra mệt
nhọc. Đưa mắt nhìn quanh, bà chọn một chỗ nơi luống hoa cạnh hồ. Bên
cạnh là một tàng cây sung dâu che bóng mát rậm rạp.
Khi mọi người ngồi xuống xong xuôi, Esa nói với một vẻ hài lòng rõ rệt:
- Thế. Giờ chúng ta có thể nói chuyện mà không sợ bị ai nghe trộm cả.
Hori tán đồng:
- Cụ thật khôn ngoan, thưa cụ Esa.
- Điều chúng ta sắp nói ra đây chỉ ba chúng ta biết. Ta tin cháu, Hori ạ.
Cháu ở với chúng ta từ khi còn bé. Cháu luôn luôn trung thành, kín miệng
và khôn ngoan. Còn Renisenb đây là đứa gần ta nhất trong tất cả đám cháu
trong nhà. Hori, đừng để bất cứ cái gì làm hại nó.
- Sẽ không có điều gì làm hại đến cô ấy, cụ Esa ạ.
Hori không hề cất cao tiếng, nhưng giọng anh, vẻ mặt anh và cách cặp mắt
anh nhìn vào cặp mắt bà lão làm bà hài lòng.
- Cháu nói tuyệt, Hori ạ - thầm lặng và không chút sôi nổi - nhưng là một
người biết mình nói gì. Nào, bây giờ cháu kể cho ta biết công việc ngày
hôm nay đã thu xếp như thế nào rồi?
Hori kể lại việc anh viết lời thỉnh cầu và nội dung chính của thư. Esa lắng
nghe:
- Giờ thì cháu nghe bà nói đây và nhìn cái này - Bà lấy sợi dây chuyền hình
sư tử trong vạt áo ra và đưa cho Hori. Bà thêm - Renisenb, cháu kể cho
Hori nghe cháu tìm được vật này ở đâu?
Renisenb thuật lại. Rồi Esa bảo:
- Nào, Hori, cháu nghĩ gì về việc này?
Hori im lặng một lúc, rồi anh hỏi lại:
- Thưa cụ, cụ đã già và khôn ngoan, thế cụ nghĩ gì?
Esa bảo:
- Hori ạ, cháu là loại người không thích nói những điều khinh suất không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.