TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 18

Agatha Christie

Tận Cùng Là Cái Chết

Dịch giả: DƯƠNG VĂN TÁM

Chương II

THÁNG THỨ BA - MÙA LŨ

NGÀY THỨ MƯỜI BỐN

Khắp nơi mọi người tíu tít sửa soạn. Người ta nướng hàng trăm ổ bánh mì,
quay hàng trăm con vịt, không khí đầy mùi hành tỏi và các mùi gia vị khác.
Phụ nữ la hét om sòm, người này ra lệnh người kia, những người hầu chạy
lui tới lung tung.

Khắp nơi, mọi người thì thào:
- Chủ nhân, chủ nhân đã về…

Renisenb đang bận kết một tràng hoa anh túc và hoa sen, nghe vậy, cô cảm
thấy lòng dâng lên một mối hạnh phúc. Cha nàng sắp về! Vài tuần trở lại
đây, Renisenb đã hòa mình, mà chính nàng cũng không tự biết, vào cuộc
đời cũ. Cái cảm giác bất an xa lạ lúc đầu gợi lên trong nàng - mà nàng cho
rằng do những lời nói của Hori - đã biến mất. Nàng vẫn là Renisenb ngày
xưa - cả Yahmose, Satipy, Sobek và Kait nữa, tất cả đều như xưa. Cũng như
ngày xưa, giờ đây mọi người huyên náo om sòm, sửa soạn đón cha về. Có
người về báo trước cha nàng sẽ về với gia đình trước nửa đêm. Rồi một
người hầu đáp xuống bờ sông báo tin ông chủ đến rồi. Đột nhiên, giọng
ông vang lên, lớn và rõ ràng.

Renisenb buôn tràng hoa xuống và chạy ra bờ sông cùng với mọi người.
Tất cả chạy vội ra bãi lầy nơi bờ sông, Yahmose và Sobek đã có mặt ở đó
cùng với một nhóm dân làng, gồm dân đánh cá và dân cày, tất cả đều hò hét
và chỉ chỗ chiếc thuyền đang cập bờ.

Quả thật, có một con thuyền với một cánh buồm vuông lớn đang lướt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.