TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 42

Agatha Christie

Tận Cùng Là Cái Chết

Dịch giả: DƯƠNG VĂN TÁM

Chương V

THÁNG THỨ NHẤT - MÙA ĐÔNG

NGÀY THỨ TƯ

I

Renisenb có thói quen đi đến Lăng Mộ hàng ngày. Đôi khi có Yahmose và
Hori ở đó, đôi khi chỉ có một mình Hori, đôi khi không có ai, nhưng tại đây
Renisenb luôn luôn có cảm giác nhẹ nhõm và yên tĩnh. Gần như là cảm
giác giải thoát. Cô thích nhất là khi Hori ở đó một mình. Có một cái gì đó
trong vẻ trang nghiêm của anh, việc anh chấp nhận không tò mò, khi thấy
nàng đến đây, tất cả cho nàng một cảm giác thoải mái. Nàng có thể ngồi bó
gối trong bóng mát nơi lối vào căn phòng bằng đá, ngắm nhìn qua vòng đai
ruộng đất xanh mướt đến dòng sông Nile lấp lánh màu xanh nhạt và xa hơn
nữa, những màu hung hung nhẹ, màu sữa và hồng, tất cả dần dần hòa lẫn
vào nhau.

Nàng đến Lăng lần đầu tiên một tháng trước đây, bởi nàng đột nhiên có nhu
cầu muốn trốn thoát khỏi cái thế giới ồn ào căng thẳng của bọn phụ nữ
trong nhà. Nàng muốn yên tĩnh và cảm thông. Và nơi đây nàng tìm được cả
hai thứ đó. Nỗi sợ ước muốn chạy trốn vẫn còn với nàng, nhưng giờ đây nó
không chỉ đơn thuần là một sự thay đổi ý kiến từ sự căng thẳng và mệt mỏi
nơi gia đình. Nó là một cái gì khẳng định hơn, báo động hơn.

Nàng đã nói với Hori một ngày nọ:
- Em sợ…
Và anh quan sát vẻ mặt nàng một cách nghiêm trang:
- Tại sao cô sợ?
Nàng nghĩ một hai phút rồi nói chậm rãi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.