TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 70

tỏa ánh sáng xanh lấp lánh. Mùi hương, mùi dầu, quần áo, vải vóc, giày dép
tất cả đều nói lên ngươi chủ nhân của chúng. Nofret, người sống giữa bọn
này nhưng là một kẻ xa lạ, và là một kẻ thù.

“Đâu rồi? - Renisenb tự nhủ - Nofret có thể ở đâu nhỉ?”
Nàng chậm chạp đi về phía lối vào phía sau của ngôi nhà và gặp Henet
đang đi vào nhà.
- Mọi người đâu cả rồi? Bà Henet? Nhà trống trơn, ngoại trừ bà nội tôi?
- Làm thế nào tôi biết được, thưa cô Renisenb? Tôi vừa làm việc xong, tôi
phải lo dệt vải, phải để mắt vào ngàn lẻ một việc. Tôi có thì giờ đâu mà đi
dạo.

Renisenb nghĩ, thế có nghĩa là một người nào đó vừa đi dạo. Có lẽ Satipy
theo Yahmose yên lặng để thúc giục anh ấy cương quyết hơn chăng?
Nhưng còn Kait thì đâu? Ít khi Kait bỏ con đi ra ngoài lâu như thế này.

Và một lần nữa, một giòng mơ hồ, lạ lùng, rối loạn trong óc nàng hiện
thành ý tưởng: Nofret đâu rồi?

Như thể Henet đọc được ý tưởng trong trí nàng, mụ đưa ra câu trả lời:
- Còn về cô Nofret thì cô ấy từ nãy đã đi lên Lăng. Ồ, chỉ Hori mới ngang
tài với cô ấy, Henet cười, Hori cũng có trí óc - Mụ nhích lại gần Renisenb -
Tôi muốn cô rõ, cô Renisenb, là tôi buồn biết bao khi những việc này xảy
ra. Cô biết đó, bữa hôm nọ ấy mà, cô ta đến gặp tôi, với những dấu tát của
cô Kait trên gò má, với những dòng máu. Rồi cô ta bảo Kameni viết, còn
tôi thì thuật lại những gì tôi thấy. Và dĩ nhiên tôi không thể nói là tôi không
thấy. Ôi, cô ta ranh quá. Tôi thì luôn luôn nghĩ đến bà nhà thân yêu, mẹ
cô...

Renisenb gạt mụ ra và đi vào trong làn ánh sáng vàng rực của ánh mặt trời
đang lặn. Bóng tối phủ dài một bên bờ đá - cả thế giới trong hoang đường
trong giờ phút hoàng hôn này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.