TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 172

hưởng đến thói quen của Thu. Con bé táo tợn thế cũng phải e dè, không
dám lộ liễu như trước. Lúc tắm, cứ ren rén, ren rén như nước có bọ cạp.
Sau, cái Sương phải bảo thẳng:

- Này anh, từ giờ không được xuống suối buổi chiều nghe không?

Gã cười. Nếu không biết gã từ trước, hẳn sẽ chẳng nhận ra, nụ cười

vẫn ngô nghê của gã.

- Sao không được tắm chiều?

- Buổi chiều, dành để đàn bà, con gái tắm. Hiểu chưa?

Lại cười. Thế không hiểu còn hiểu cái gì nữa. Gãchấp hành ngay, chấp

hành nghiêm túc. Cái Sương khen:

- Thằng cha ngoan ra phết. Mặt này, hiền lành lắm đây.

Cái Thu cong cớn:

- Hiền. Mày nhìn người thế có ngày ốm đòn con ạ. Hắn ngơ ngơ như

bò đội nón lá thật. Nhưng đừng có đùa. Ngữ này thả ra, nó lại chả xơi tái
mình ngay. Cảnh giác đấy kẻo mất không với nó. Thằng bạn thư sinh của
mày, chắc chỉ còn mỗi cách ngồi hít gió.

Sương cũng không vừa:

- Mày làm ai cũng như thằng xế hộ pháp nhà mày. Có nọc hết trai

tráng miền Đông, cũng không tìm được thằng thứ hai trắng trợn như thế.
Ban ngày, ban mặt dám sấn sổ đè nghiến con người ta. Rõ, “ngưu tầm
ngưu, mã tầm mã”.

- Á, con này, ăn phải bả rồi hay sao mà bênh chằm chặp thế. Nói

không biết ngượng cái lỗ mồm. Thằng mặt dày nhà mày kém chắc. Ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.