TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 212

lên. Đôi mắt đỏ kè vì sốt của nó sáng rực, nước mắt rịn ra lấp lánh. Mồm
nó lắp bắp:

- Chị...

So tuổi, cô y sĩ đáng làm chị thật. Sau giây phút bất ngờ, cô y sĩ định

rút tay ra nhưng nhìn vào mắt Ngọc khợp, cô không nỡ. Cô cũng hiểu đôi
mắt ấy nói điều gì.

- Chị...

Một lát, cô y sĩ se sẽ áp tay vào mắt Ngọc khợp:

- Tôi cũng vì nhiệm vụ ấy mà.

Ngọc khợp vẫn giữ chặt tay cô y sĩ. Lần này nó nói được rõ ràng:

- Chị! Suốt đời em không quên được chị. Hương tóc của chị...

Cô y sĩ cảm động. Cô gỡ tay mình ra, vuốt vuốt mái tóc Ngọc khợp.

Cử chỉ đầy bao dung của một người chị. Cô nói rất khẽ:

- Cảm ơn bạn!

Chỉ có thế. Tay kia chứng kiến từ đầu đến cuối. Đợi cô y sĩ đi ra, hắn

vội tháo đồng hồ đưa cho Ngọc khợp:

- Chịu rồi! Tôi thua cuộc.

Ngọc khợp lắc đầu. Mặt nó đang miên man, rạng ngời.

- Ông cứ đeo. Tôi kỉ niệm ông. Ông biết không. Tôi đã tìm thấy cái

quý giá nhất của đời người.

Chuyện loang về A trinh sát. Ai cũng không tin. Duy chỉ có Thắng vịt

khẳng định:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.