TẬN HIẾN - Trang 104

Chín

MAY THAY, ĐÓ LÀ NHỮNG GƯƠNG MẶT MOROI.
Điều đó không ngăn được tôi nâng cao chiếc cọc và dịch chuyển gần

vào chỗ Sydney hơn. Không ai tấn công chúng tôi, vì vậy tôi giữ nguyên tư
thế - không phải vì đó là vấn đề. Nhìn kĩ tình thế hơn, tôi thấy nhóm mình
bị khoảng mười người bao vây. Chúng tôi đã khẳng định với Sydney về khả
năng của mình, đúng vậy: Dimitri và tôi đủ sức hạ gục một nhóm người
như thế này, cho dù không gian chiến đấu bất lợi sẽ gây nhiều khó khăn.
Tôi cũng nhận ra nhóm này không phải chỉ có Moroi. Những người gần
chúng tôi nhất là Moroi, nhưng phía xa hơn là ma cà rồng lai. Nguồn ánh
sáng tôi tưởng phát ra từ đuốc hay đèn pin thực ra đến từ một quả cầu lửa
trên tay một Moroi.

Một người đàn ông Moroi tiến về phía trước. Ông ta tầm tuổi Abe, có

bộ râu rậm màu nâu và cầm chiếc cọc bạc trên tay. Tôi nhận ra chiếc cọc đó
trông thô kệch hơn so với chiếc cọc tôi cầm, nhưng mũi nhọn vẫn đầy đe
dọa. Cái nhìn của ông ta lướt qua tôi và Dimitri, rồi chiếc cọc hạ xuống.
Sydney trở thành mục tiêu quan sát của ông ta, và đột nhiên ông với tay về
phía cô. Dimitri và tôi dịch chuyển định cản, nhưng một đôi tay khác đã
ngăn chúng tôi lại. Tôi định chống cự thì Sydney nghèn nghẹn nói,
“Khoan”.

Moroi kia nắm lấy cằm Sydney và nghiêng đầu cô cho ánh sáng chiếu

lên má, soi rõ hình xăm vàng. Rồi ông ta thả ra, bước lùi lại.

“Cô bé hoa loa kèn”, ông ta gằn giọng.
Những người còn lại hơi thả lỏng người, dù vẫn chĩa mũi cọc về phía

chúng tôi, vẻ sẵn sàng tấn công nếu bị khiêu khích. Vị Moroi trưởng nhóm
hướng sự chú ý từ Sydney sang tôi và Dimtri.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.