TẬN HIẾN - Trang 114

nữa tôi nghe được âm điệu chế nhạo trong giọng nói của Sydney, nhưng nó
nhanh chóng chuyển thành bất an. “Vấn đề là, nếu Sarah nói đúng thì họ
đang chờ một nhà giả kim tới. Có lẽ chúng ta đã xui xẻo khi đến đúng lúc
này”.

Tôi định trấn an Sydney rằng cả nhóm sẽ chỉ phải ở lại đây vài ngày,

nhưng một cụm từ lúc trước khiến tôi thắc mắc. “Khoan. Cậu vừa nói
‘những nhóm người này’ đúng không? Có bao nhiêu công xã kiểu này?”
Tôi quay sang Dimitri. “Chuyện này chẳng giống các nhà giả kim chút nào
nhỉ? Chỉ có vài người biết chuyện mà lại còn giấu phía bọn tớ nữa?”

Dimitri lắc đầu. “Anh cũng ngạc nhiên như em”.
“Một vài người lãnh đạo của phía cậu chắc sẽ mơ hồ biết về Những

Kẻ Gìn Giữ”, Sydney đáp. “Nhưng không chi tiết. Không địa điểm. Những
người này rất khéo lẩn tránh và di chuyển không báo trước. Họ tránh các vị.
Họ không thích các vị”.

Tôi thở dài. “Vì thế họ sẽ không giao nộp chúng ta. Và vì thế nên họ

mới vui mừng vì có thể tớ đã giết Tatiana. Dù sao cũng phải cảm ơn điều
đó”.

Sydney không hề tỏ vẻ thương hại. “Điều này cho chúng ta sự bảo vệ.

Như thế này đây”. Cô nén một tiếng thở dài. “Còn bây giờ? Tớ mệt lắm rồi.
Nếu không được ngủ tớ sẽ không đủ sức theo kế hoạch điên rồ của ai nữa
đâu, dù của Abe hay của cậu cũng vậy”.

Tôi biết Sydney mệt, nhưng giờ mới nhận ra mức độ mệt mỏi của cô.

Sydney không giống chúng tôi. Chúng tôi cần ngủ nhưng đủ sức chịu đựng
để gạt nhu cầu ngủ sang một bên khi cần thiết. Sydney đã thức suốt đêm và
rơi vào hoàn cảnh không mấy dễ chịu. Trông cô như sẵn sàng dựa lưng vào
tường và chìm vào giấc ngủ bất cứ lúc nào. Tôi quay sang Dimitri. Anh
đang nhìn tôi.

“Phân ca?” Tôi hỏi. Tôi biết cả hai chúng tôi sẽ không ai chịu cho

phép nhóm mình bị thiếu người canh gác ở nơi này, dù chúng tôi được coi
như anh hùng đã giết chết nữ hoàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.