TẬN HIẾN - Trang 134

“Nhẹ thôi”, tôi nói, không giấu nổi nụ cười. “Chỉ là tiếng đánh thức.

Có vẻ như những người bạn lỗ mãng ngoài kia đang tỉnh giấc”.

Lần này, tiếng nói chuyện của chúng tôi khiến Sydney tỉnh giấc. Cô

lăn về phía chúng tôi, mắt nheo lại vì ánh sáng chiếu qua khung cửa sổ che
rối. “Mấy giờ rồi?” Sydney vươn vai.

“Không rõ”. Tôi không có đồng hồ. “Chắc là quá nửa ngày. Ba giờ?

Bốn giờ?”

Cô ngồi dậy nhanh gần bằng Dimitri. “Buổi chiều ư?” Ánh nắng cho

Sydney câu trả lời. “Chết tiệt, các người và lịch sinh hoạt quái quỷ của các
người!”

“Cậu vừa nói ‘chết tiệt’ hả? Không phải thế là vi phạm luật của các

nhà giả kim sao?” tôi đùa.

“Đôi lúc cần phải như thế”. Cô dụi mắt rồi nhìn ra cửa. Âm thanh mờ

nhạt lúc trước giờ đã rõ ràng với cả Sydney. “Tớ nghĩ chúng ta cần một kế
hoạch”.

“Chúng ta có một kế hoạch”, tôi nói. “Tìm em của Lissa”.
“Tớ chưa hề nhất trí”, cô nhắc nhở tôi. “Và các cậu cứ làm như tớ có

thể gõ vài đường ma thuật để tìm ra mọi đáp án như những tin tặc trong
phim vậy”.

“Ít nhất đó cũng là nơi để…” Một ý nghĩ nảy ra trong tôi, một ý nghĩ

có thể làm rối tung mọi thứ. “Chết tiệt. Máy tính của cậu thậm chí còn
không hoạt động được ở đây”.

“Nó có một cổng kết nối vệ tinh, nhưng pin máy mới đáng lo”. Sidney

thở dài rồi đứng dậy, rầu rĩ phủi bộ đồ nhăn nhúm của mình. “Tớ cần một
cửa hàng cà phê hoặc đại loại như vậy”.

“Hình như tớ thấy một cửa hàng trong một cái hang trên đường”, tôi

nói.

Sydney suýt phá lên cười. “Hẳn phải có vài thị trấn gần đây để tớ dùng

được máy tính của mình”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.