TẬN HIẾN - Trang 137

Joshua mỉm cười khiến tôi hơi rung rinh. Việc anh ta là một kẻ cuồng

tín giả tạo không thể phủ nhận sự thật anh ta rất đẹp trai. “Giờ thì tôi hiểu
tại sao cô lại giết được nữ hoàng của Những Kẻ Vấy Bẩn”.

“Có thể là đồ giả”, Angeline nói.
Tôi đã định phản đối chuyện giết nữ hoàng, nhưng bị sự nghi ngờ của

Angeline đánh lạc hướng. “Không đâu! Tôi có được nó khi lũ Strigoi tấn
công trường học. Và sau đó tôi còn tiêu diệt được rất nhiều tên khác”.

“Dấu hiệu đó không thể hiếm như vậy được”, Dimitri nói. “Hẳn mọi

người ở đây đôi khi cũng có những trận chiến lớn với Strigoi chứ”.

“Không hẳn”, Joshua đáp, mắt vẫn nhìn tôi. “Hầu hết chúng tôi đều

chưa bao giờ chiến đấu hay thậm chí nhìn thấy Những Kẻ Lạc Lối. Chúng
không thèm để ý tới chúng tôi”.

Thật đáng ngạc nhiên. Mọi nhóm Moroi, ma cà rồng lai hay con người

sống ở một nơi xa xôi đều có thể là mục tiêu của Strigoi. “Tại sao?” tôi hỏi.

Raymond nháy mắt với tôi. “Bởi vì chúng tôi chiến đấu”.
Tôi cân nhắc lời nói bí hiểm của ông ta khi cả nhà ngồi xuống bàn ăn.

Một lần nữa, tôi hồi tưởng lại sự sẵn sàng chiến đấu của cả cộng đồng lúc
chúng tôi đến. Thế liệu có đủ để đe dọa Strigoi? Không nhiều với chúng,
nhưng có thể là quá bất tiện để xử lí. Tôi tự hỏi quan điểm Dimitri về vấn
đề này. Gia đình anh sống ở một cộng đồng tách biệt với cuộc sống Moroi,
nhưng không hề giống những người ở đây.

Trong lúc mọi người dùng bữa và trò chuyện, đủ mọi điều quay cuồng

trong đầu tôi. Những Kẻ Gìn Giữ hỏi rất nhiều về chúng tôi và Tatiana.
Người duy nhất không tham gia là Angeline. Con bé ăn ít như Sydney và
luôn nhìn tôi cau có.

“Chúng tôi cần vài sự trợ giúp”, Sydney đột ngột lên tiếng, cắt đứt

dòng suy nghĩ của tôi. Tôi không để tâm, nhưng những người khác có vẻ
thất vọng. “Nơi nào gần thị trấn nhất có quán cà phê hoặc một cửa hàng
ăn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.