TẬN HIẾN - Trang 138

“Ồ”, Paulette đáp. “Rubysville cách đây hơn một tiếng đi đường về

phía bắc. Nhưng ở đây chúng tôi có rất nhiều thức ăn cho các bạn”.

“Không phải vì thức ăn”, tôi nhanh nhảu. “Bữa ăn rất tuyệt”. Tôi nhìn

Sydney. “Một tiếng không phải quá lâu, đúng không?”

Cô gật đầu rồi ngần ngừ nhìn Raymond. “Liệu… liệu chúng tôi mượn

một chiếc xe được không? Tôi sẽ…” Những lời còn lại làm cô đau lòng.
“Tôi sẽ để lại chìa khóa xe của mình cho đến khi chúng tôi quay lại”.

Ông ta nhướn mày. “Cô có chiếc xe rất đẹp”.
Sidney nhún vai. “Ở đây chúng tôi dùng nó càng ít càng tốt”.
Ông ta bảo chúng tôi lấy chiếc xe tải của ông và rằng “có thể” ông ta

thậm chí không cần dùng đến chiếc CRV. Sydney gượng cười cám ơn ông
ta, nhưng tôi biết cảnh tượng ma cà rồng vui sướng lái chiếc xe đang nhảy
múa trong đầu cô.

Chúng tôi lên đường ngay sau đó để có thể trở về trước khi mặt trời

lặn. Người trong thôn ra ngoài, làm những việc lặt vặt hoặc bất cứ việc gì
khác trong cuộc sống của họ. Một nhóm trẻ con ngồi cạnh một ma cà rồng
lai nghe đọc sách, khiến tôi tự hỏi chúng được giáo dục kiểu gì ở đây.

Tất cả Những Kẻ Gìn Giữ đều dừng việc khi chúng tôi đi qua để tò mò

nhìn hoặc mỉm cười. Thỉnh thoảng tôi cười đáp lại nhưng phần lớn là nhìn
về phía trước. Joshua dẫn chúng tôi tới chỗ để xe và bước cạnh tôi khi cùng
đi đến đường mòn.

“Mong rằng các bạn không đi lâu”, anh ta nói. “Tôi muốn chúng ta nói

chuyện nhiều hơn”.

“Chắc rồi”, tôi đáp. “Sẽ vui lắm đây”.
Mặt anh ta sáng bừng lên và hào hiệp đẩy một cành cây chắn ngang

đường. “Tôi sẽ cho cô xem hang động của tôi”.

“Cái gì của anh… Đợi đã. Sao cơ? Anh không sống với bố à?”
“Bây giờ thôi. Nhưng tôi sắp có nhà riêng”. Giọng nói anh ta đầy hãnh

diện. “Đương nhiên là không rộng bằng của ông ấy, nhưng đó là khởi đầu
tốt. Nó được dọn gần xong rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.