TẬN HIẾN - Trang 139

“Ừm, tuyệt quá! Nhớ cho tôi xem khi chúng tôi quay về đây”. Miệng

tôi dễ dàng tuôn ra những lời đó, nhưng đầu tôi thì đang suy xét xem ngôi
nhà của Raymond có thực sự “rộng” không.

Joshua chia tay khi chúng tôi đến được chỗ xe tải của Raymond, một

chiếc xe chở hàng mui trần đỏ lớn với một ghế ngồi vừa đủ cho ba người
chúng tôi. Vì Những Kẻ Gìn Giữ không ra khỏi rừng nhiều nên trông chiếc
xe có vẻ như đã đi rất nhiều dặm. Hoặc có thể chỉ là nó bị để bám bụi đã
hàng năm trời.

“Em không nên đưa đẩy với cậu ta như thế”, Dimitri nói, khi chúng tôi

đã lên đường được khoảng mười phút. Thật bất ngờ Sydney để anh lái xe.
Chắc cô nghĩ rằng một chiếc xe tải nam tính cần một người lái xe nam tính.

Lúc này khi đã lên đường, tâm trí tôi lại tập trung bắt tay vào việc: tìm

đứa con nhà Dragomir. “Hả?”

“Joshua. Em tán tỉnh anh ta”.
“Đâu có! Chúng em chỉ trao đổi thôi”.
“Không phải em đang hẹn hò với Adrian sao?”
“Phải!” tôi thốt lên, lườm Dimitri. Mắt anh vẫn chăm chú nhìn đường.

“Và đó là lí do em không tán tỉnh. Sao anh có thể nghĩ quá như thế? Joshua
thậm chí còn không thích em”.

“Thực ra”, Sydney đang ngồi giữa chúng tôi xen vào, “anh ta có

thích”.

Tôi quay sang Sydney ngờ vực. “Làm sao cậu biết? Anh ta viết thư

cho cậu trong giờ học hay sao?”

Cô đảo mắt. “Không. Nhưng cậu và Dimitri giống như thần thánh nơi

rừng sâu vậy”.

“Chúng tớ là người ngoài”, tôi nhắc lại. “Những Kẻ Vấy Bẩn”.
“Không. Cậu là người chống lại Strigoi và là kẻ giết nữ hoàng. Có thể

tất cả chỉ là vì sự lôi cuốn từ phương Nam hoặc lòng hiếu khách, nhưng
những người đó rất hoang dã. Họ đặc biệt coi trọng người có khả năng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.