TẬN HIẾN - Trang 202

Dimitri tắm xong thì tới lượt tôi, rồi Sydney bắt cả hai sơ cứu tạm

thời. Sau khi chúng tôi được băng bó và diệt khuẩn như ý, Sydney lôi máy
tính ra và mở bản đồ Paris, Kentucky. Cả ba chúi đầu vào màn hình.

“Rất nhiều lạch và sông”, cô trầm ngâm, rê chuột lên xuống. “Nhưng

không nhiều hồ”.

Tôi chỉ tay hỏi. “Cậu có nghĩ là nó không?” Đó là một vùng nước nhỏ,

ghi tên HỒ APPLEWOOD.

“Có thế. À, có một cái hồ nữa này. Cái này cũng đáng nghi… ồ! Ngay

đây?” Cô chỉ vào một hồ nước nữa trên màn hình máy tính, to hơn ao nước
một chút: HỒ MARTIN.

Dimitri ngồi xuống, dụi mắt và ngáp. “Nó là cái đáng nghi nhất. Dù

không phải, chắc cũng không mất nhiều thời gian để lái loanh quanh những
cái hồ khác đâu”.

“Kế hoạch của anh đấy ư?” Sydney hỏi. “Chỉ lái loanh quanh và tìm

một ngôi nhà màu xanh?”

Tôi và Dimitri nhìn nhau rồi nhún vai. Sydney đã thể hiện lòng dũng

cảm của cô trong chuyến đi này, nhưng tôi biết “một kế hoạch” trong suy
nghĩ của cô hơi khác với chúng tôi. Kế hoạch của cô phải được xây dựng,
suy nghĩ thông suốt, và có một mục tiêu rõ ràng. Còn cả chi tiết nữa.

“Nó có cơ sở hơn hầu hết kế hoạch của bọn tớ”, tôi nói.
Chừng một tiếng nữa mặt trời sẽ mọc. Tôi háo hức muốn đi tìm

Sonya, nhưng Dimitri khăng khăng muốn ngủ đến trưa. Anh nằm một
giường, tôi và Sydney chung giường còn lại. Tôi không nghĩ mình cần nghỉ
ngơi như anh nghĩ, nhưng cơ thể tôi không đồng tình. Tôi ngủ gần như
ngay tức thì.

Và vẫn như dạo gần đây, tôi bị lôi vào một giấc mơ linh hồn. Tôi hi

vọng đó là Adrian, đến để nói tiếp cuộc nói chuyện lúc trước. Thay vào đó,
khung cảnh ngôi nhà hiện ra quanh tôi, hoàn thiện với chiếc đàn hạc và đồ
đạc bằng đệm. Tôi thở dài và đối mặt với hai anh em nhà Dashkov.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.