TẬN HIẾN - Trang 203

“Tuyệt”, tôi nói. “Lại một cuộc gọi thảo luận. Tôi thực sự phải chặn số

của ông”.

Victor hơi cúi chào tôi. “Luôn sẵn lòng, Rose”. Robert lại nhìn xa xăm

về phía xa. Thật vui vì có những điều không bao giờ thay đổi.

“Ông muốn gì?” tôi hỏi.
“Cháu biết thứ ta muốn. Chúng ta ở đây để hỗ trợ cháu giúp Vasilisa”.

Tôi không tin. Victor nung nấu nhiều âm mưu, nhưng tôi hi vọng bắt được
ông ta trước khi ông ta kịp gây thêm tai họa. Victor nhìn tôi dò xét. “Cháu
đã tìm được người nhà Dragomir chưa?”

Tôi ngờ vực. “Mới có một ngày!” Tôi gần như phải tính toán lại về

thời gian. Cảm tưởng như dài hơn chục năm. Không. Mới có một ngày từ
lần cuối tôi nói chuyện với Victor.

“Và?” Victor hỏi.
“Và, ông nghĩ chúng tôi giỏi đến mức nào?”
Ông ta cân nhắc. “Khá giỏi”.
“Ồ, cảm ơn vì đã tin tưởng, nhưng chuyện này không dễ như ông

tưởng. Và thực ra thì… xem xét sự thật bị che phủ này có thể thấy nó
không dễ chút nào”.

“Nhưng cháu đã tìm thấy manh mối?” Victor nhấn mạnh.
Tôi không trả lời.
Sự háo hức lóe lên trong mắt Victor, ông ta bước về phía tôi. Tôi lập

tức lùi lại. “Cháu vừa tìm ra manh mối”.

“Có thể”. Một lần nữa, tôi không kiểm soát được. Liệu Victor, với

những âm mưu và sự thao túng của mình, biết được điều gì đó có thể giúp
chúng tôi? Lần trước ông ta không có gì cho tôi, nhưng bây giờ chúng tôi
đã có thêm thông tin. Ông ta đã nói gì? Nếu chúng tôi tìm ra một nút thắt,
ông ta có thể gỡ rối nó?

“Rose”. Victor nói như thể tôi là một đứa trẻ, như cách ông ta nói với

Robert. Nó khiến tôi tức giận. “Lúc trước ta đã nói với cháu: cháu tin ta và
ý định của ta hay không, đều không quan trọng. Lúc này, cả hai ta đều có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.