TẬN HIẾN - Trang 217

Sydney tái mặt. “Vài ngày?”
“Ờ, dù có phải thế nào…” Một cảm giác nhói lên qua mối liên kết, và

tôi cứng đờ. Sydney nhảy lên, mắt cô cuống lên nhìn quanh như thể một
nhóm Strigoi sắp lao vào phòng.

“Sao thế?” cô thốt lên.
“Tớ phải đến chỗ Lissa”.
“Cậu không được phép ngủ…”
“Tớ không ngủ”, tôi thẳng thừng. Và với câu đó, tôi nhảy ra khỏi

phòng ngủ Sonya và đến chỗ Lissa.

Cô đang ở trên một chiếc xe với năm người mà ngay lập tức tôi nhận

ra là các ứng cử viên. Đó là một chiếc xe tám chỗ và còn bao gồm cả giám
hộ lái xe và một giám hộ đang ngồi ghế khách hàng đang nhìn về phía
Lissa và những người đồng hành của cô.

“Mỗi người trong các vị sẽ được thả xuống ở một nơi tách biệt ngoài

bìa rừng với một chiếc bản đồ và la bàn. Nhiệm vụ cuối cùng của mỗi
người là tìm ra điểm đến trên bản đồ và đợi chúng tôi đến đón khi trời
sáng”.

Lissa và những ứng cử viên khác nhìn nhau và rồi, gần như đồng loạt,

nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Đã gần trưa, và ánh mặt trời đang chiếu thẳng
xuống. “Đợi chờ ngoài ánh nắng” sẽ không dễ chịu nhưng không nghe như
không thể. Lissa vu vơ xé một mảnh băng trên tay cô và nhanh chóng ngăn
mình lại. Tôi đọc được trong suy nghĩ Lissa nó là gì: một nốt xăm nhỏ,
không dễ thấy trên da cô. Nó thực sự giống với hình xăm của Sydney: máu
và đất, trộn lẫn phép ép buộc. Phép ép buộc có thể bị cấm giữa các Moroi,
nhưng đây là trường hợp đặc biệt. Lời nguyền trên vết xăm ngăn cấm các
thí sinh tiết lộ các bài sát hạch cho những người không tham gia. Đây là bài
sát hạch đầu tiên.

“Các ông định đưa chúng tôi đến nơi nào?” Marcus Lazar hỏi. “Không

phải tất cả chúng tôi đều có thể trạng giống nhau. Thật không công bằng
khi một vài người có lợi thế”. Mắt ông ta hướng về Lissa khi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.