TẬN HIẾN - Trang 293

“Tốt hơn là anh không nên liên lụy”, tôi đáp, nắm chặt tay anh. “Tốt

hơn nếu anh không biết chi tiết”.

“Và trong thời gian đó, anh sẽ yên tâm nghỉ ngơi vì biết là em đã có

một đội ưu tú bảo vệ”.

“Adrian, làm ơn đi! Làm ơn tin em. Tin rằng em có một lí do đúng

đắn”, tôi cầu khẩn.

Anh thả tay tôi ra. “Anh tin em cho rằng em có một lí do đúng đắn.

Anh chỉ không thể tưởng tượng nổi lí do nào khiến em đánh liều mạng sống
của mình”.

“Đây là việc em cần phải làm”, tôi nói, ngạc nhiên vì mình đã tỏ ra vô

cùng nghiêm túc. “Một việc xứng đáng”.

Những đốm nhiễu hiện ra qua tầm nhìn của tôi, như sóng ti vi yếu đi.

Thế giới bắt đầu nhòa dần. “Chuyện gì thế này?” Tôi hỏi.

Adrian cáu kỉnh. “Ai đó hoặc cái gì đó đánh thức anh. Có thể là mẹ

anh đến kiểm tra lần thứ một trăm”.

Tôi với tới anh, nhưng anh đang biến mất. “Adrian! Làm ơn đừng nói

với ai! Bất cứ ai”.

Tôi không biết anh có nghe thấy lời cầu khẩn không bởi giấc mơ đã

hoàn toàn biến mất. Tôi tỉnh dậy trong xe. Phản ứng ngay tức thời của tôi là
chửi thề, nhưng tôi không muốn tố cáo việc ngu ngốc mình đã làm. Nhìn
quanh, tôi suýt nhảy cẫng lên khi thấy Sonya đang chăm chú nhìn mình.

“Em vừa có một giấc mơ linh hồn”, cô nói.
“Sao cô biết?”
“Linh khí của em”.
Tôi nhăn mặt. “Những linh khí thường dễ chịu, nhưng lúc này chúng

đã bắt đầu khó chịu”.

Cô dịu dàng cười, lần đầu tiên tôi nghe thấy cô cười kể từ lúc được

biến đổi. “Chúng có rất nhiều thông tin nếu em biết cách đọc chúng. Em
vừa ở chỗ Vasilisa à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.