TẬN HIẾN - Trang 296

sự tìm ra người cuối cùng của họ Dragomir, bất chấp mọi khó khăn? Hay
chúng tôi bị lừa ngay từ đầu?

Tôi không phải người duy nhất lo lắng. Sydney và Sonya cũng lộ vẻ

căng thẳng. Chúng tôi tới bậc trước.

Tôi hít một hơi thật sâu và ấn chuông cửa.
Nhiều giây sau, một người đàn ông trả lời. Một Moroi. Một dấu hiệu

hứa hẹn.

Ông ta nhìn từng khuôn mặt chúng tôi, rõ ràng đang tự hỏi một Moroi,

một ma cà rồng lai và một con người làm gì trước cửa nhà mình. Nghe như
đoạn mở đầu của một câu chuyện đùa tệ hại.

“Tôi giúp gì được?” ông ta hỏi.
Bỗng dưng tôi mất tiếng. Kế hoạch của chúng tôi chỉ nhắm tới một

vấn đề lớn: tìm tình nhân của Eric và đứa trẻ yêu quý. Chúng tôi không
thực sự xác định được sẽ nói thế nào khi tới đây. Lúc này tôi đợi một trong
hai người bạn đồng hành lên tiếng, nhưng không cần thiết. Khi nhìn lại lần
thứ hai, người đàn ông Moroi bỗng dừng mắt lại ở người đứng cạnh tôi.

“Sonya?” Ông thở hổn hển. “Có phải cô không?”
Bây giờ tôi nghe tiếng thanh thanh con gái đằng sau ông ta gọi, “Ai

đến đấy?”

Có người lao đến bên ông ta, một người cao và gầy, một người tôi

biết. Tôi nghẹt thở khi bắt gặp những gợn sóng nâu nhạt rối bời và đôi mắt
xanh nhạt - đôi mắt lẽ ra đã nhắc nhở tôi từ lâu. Tôi nghẹn lời.

“Rose”, Jill Mastrano thốt lên. “Chị làm gì ở đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.