TẬN HIẾN - Trang 299

“Em xin lỗi”.
Emily quay sang Sydney nhíu mày. Họ mới chỉ được giới thiệu sơ qua.

“Tại sao cô lại ở đây?” Emily không cần nói thẳng ý nghĩ của mình. Bà
muốn biết tại sao một con người lại ở đây. “Cô là người cung cấp à?”

“Không!” Sydney nhảy dựng lên khỏi ghế. Tôi chưa bao giờ thấy cô

giận dữ và kinh tởm như bây giờ. “Bà nói lại lần nữa xem, tôi sẽ đi ngay
khỏi đây! Tôi là rnột nhà giả kim!”

Đáp lại Sydney là những cái nhìn ngơ ngác, tôi bèn kéo cô xuống.

“Bình tĩnh nào. Tớ nghĩ họ không biết nhà giả kim là gì đâu”. Trong lòng
tôi mừng thầm. Lần đầu phát hiện ra các nhà giả kim, tôi tưởng mình là
người cuối cùng trên đời biết đến họ. Thật may còn nhiều người khác cũng
vậy. Để đơn giản hóa sự việc, tôi giải thích với Emily. “Sydney đến để giúp
chúng cháu”.

Đôi mắt xanh của Emily rơm rớm nước mắt khi bà quay sang người

em họ. Emily Mastrano là một trong những người đẹp nhất tôi từng gặp.
Thậm chí những giọt nước mắt cũng đẹp đến ngỡ ngàng. “Đúng là em phải
không? Họ đã mang em về với chị. Chúa ơi!” Emily đứng dậy, tới bên
người em gái và ôm cô thật chặt. “Chị nhớ em quá. Thật không thể tưởng
tượng được”.

Tôi cũng suýt bật khóc, nhưng nghiêm khắc tự nhắc mình rằng tôi đến

đây vì nhiệm vụ. Tôi biết chuyện này sẽ gây chấn động. Chúng tôi vừa đảo
lộn cả gia đình Mastrano… Và tôi sẽ còn làm mọi việc rắc rối hơn nữa. Tôi
ghét phải làm việc này. Tôi chỉ ước gì họ có thời gian thích nghi, ăn mừng
điều kì diệu về Sonya. Nhưng đồng hồ trong hoàng cung - và trên mạng
sống của tôi - đang điểm.

“Chúng cháu đưa cô ấy tới…” Tôi lên tiếng. “Nhưng còn có một lí do

khác”.

Tôi không biết giọng nói mình thể hiện điều gì, nhưng Emily cứng

người buông Sonya ra và ngồi xuống cạnh chồng. Không hiểu sao, trong
khoảnh khắc đó, tôi tin bà biết tại sao chúng tôi tới đây. Tôi nhìn được nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.