TẬN HIẾN - Trang 398

Vẻ thương hại lướt qua gương mặt Ekaterina, và sau đó, tôi thắc mắc

không hiểu vẻ thương hại đó là vì tin buồn mà bà phải thông báo hay là vì
phản ứng của Lissa.

“Ariana Szelsky không vượt qua được bài sát hạch này… Nó không

thể giải được câu đố..”

“Rose, Rose”.
Dimitri đang lay người tôi, và mất vài giây tôi mới chuyển được từ

một Lissa đang sốc sang một Rose đang giật mình.

“Chúng ta phải…”
“Ôi Chúa ơi”, tôi ngắt lời. “Anh sẽ không tin nổi em vừa thấy gì đâu”.
Dimitri cứng người. “Lissa vẫn ổn chứ?”
“Có, vẫn ổn, nhưng…”
“Vậy chúng ta lo chuyện đó sau. Giờ chúng ta phải đi”.
Tôi nhận ra anh đã mặc quần áo cẩn thận, còn tôi vẫn trần trụi. “Có

chuyện gì thế?”

“Sonya tới… đừng lo”, vẻ bất ngờ của tôi khiến anh mỉm cười. “Anh

mặc quần áo và không để cô ấy vào. Nhưng cô ấy nói bàn lễ tân đã gọi. Họ
nhận ra chúng ta đã đăng kí không bình thường. Chúng ta phải đi khỏi
đây”.

Nửa đêm. Chúng tôi phải gặp Mikhail lúc nửa đêm để lấy mảnh ghép

cuối cùng của bí ẩn khiến chúng tôi điêu đứng. “Không sao”, tôi nói, hất
chăn sang một bên. Khi đó, tôi thấy Dimitri nhìn mình, và ngạc nhiên nhận
ra sự ngưỡng mộ và khao khát trong anh. Không hiểu sao, dù sau khi ân ái,
tôi vẫn mong anh xa rời mình và mang vẻ mặt giám hộ như thường lệ, nhất
là trong tình huống khẩn cấp hiện tại.

“Anh thấy cái gì mình thích à?” Tôi nhắc lại câu hỏi trước mình từng

dùng, khi anh và tôi ở tư thế thỏa hiệp trong trường.

“Nhiều lắm”, anh đáp.
Tình cảm cháy bỏng trong đôi mắt đó khiến tôi không chịu nổi. Tôi

quay mặt đi, tim đập thình thịch trong ngực lúc mặc quần áo. “Đừng quên”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.