TẬN HIẾN - Trang 457

Mệt mỏi về mặt thể xác hay tinh thần, tôi cũng không biết nữa. Dù sao nụ
cười lười biếng của anh vẫn giống mọi ngày.

“Kính chào bệ hạ”, Adrian lịch thiệp nói.
“Thôi đi”, Lissa nhăn nhó. “Anh đừng làm vậy chứ!”
“Anh làm sao không làm vậy được”, anh cãi. “Em biết mà”.
Tôi thấy Lissa định mỉm cười, rồi cô liếc nhìn tôi và trở lại vẻ nghiêm

túc, nhận ra đây không phải lúc vui-vẻ-với-Adrian.

“Ờ”, Lissa bối rối, trông chẳng giống nữ hoàng chút nào. “Em có việc

phải đi”. Cô định bỏ chạy. Tôi đã đi cùng cô tới cuộc gặp mặt gia đình, mà
giờ cô định bỏ rơi tôi. Cũng tốt. Câu chuyện với Adrian là không thể tránh
khỏi, và tôi đã tự chuốc lấy nó. Tôi phải tự mình giải quyết dứt điểm, như
đã nói với Dimitri.

“Tớ biết”, tôi đáp. Vẻ mặt Lissa hơi ngập ngừng, như thể cô đang nghĩ

lại. Cô thấy áy náy. Cô lo lắng và muốn ở bên tôi. Tôi nhẹ nhàng chạm tay
Lissa. “Được rồi, Liss. Tớ không sao đâu. Đi đi!”

Lissa nắm chặt tay tôi, ánh mắt chúc tôi may mắn. Cô chào tạm biệt

Adrian rồi đi, đóng cửa lại phía sau.

Giờ chỉ còn tôi và anh.
Adrian vẫn ngồi trên giường, chăm chú nhìn tôi. Anh vẫn nở nụ cười

như với Lissa, như thể chẳng có chuyện gì lớn. Tôi biết và không cố che
giấu cảm xúc của mình nữa. Đứng lâu khiến tôi mệt mỏi, vì vậy tôi ngồi
xuống chiếc ghế gần đấy, không biết nên nói gì.

“Adrian…”
“Ma cà rồng lai bé nhỏ, bắt đầu với chuyện này trước”, Adrian thân

mật. “Chuyện đó đã xảy ra trước khi em rời hoàng cung đúng không?”

Mất một lúc tôi mới theo được cung cách nói chuyện của Adrian. Anh

đang hỏi có phải tôi và Dimitri đã quay lại với nhau trước khi tôi bị bắt hay
không. Tôi chậm chạp lắc đầu.

“Không. Em đã ở bên anh. Chỉ có mình anh thôi”. Đúng thế, tình cảm

của tôi rối loạn, nhưng ý định vẫn luôn chắc chắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.