TẬN HIẾN - Trang 53

Biệt danh thân mật bằng tiếng Nga khiến tôi ngẩn người không biết

phản ứng ra sao, nhưng không quan trọng. Một giây sau anh đã trở về với
dáng vẻ nghiêm túc. “Đó! Em thấy biển hiệu rạp chiếu phim không?”

Tôi nhìn con đường. Có quá nhiều nhà hàng và cửa hiệu đến nỗi các

tấm biển tạo thành màn sương lấp lánh giữa đêm khuya. Cuối cùng tôi mới
nhìn ra thứ anh chỉ. RẠP CHIẾU PHIM WESTLAND.

“Có”.
“Chúng ta sẽ gặp nhau ở đấy nhé!”
Tách nhau ra? Tôi muốn tách ra, nhưng không phải trong tình huống

này. Khi đối mặt với hiểm nguy, chia nhóm là một ý tưởng quá tệ. Nhưng
tôi đã hứa không cự cãi, nên đành tiếp tục nghe.

“Nửa tiếng nữa anh sẽ đến rạp, em gọi cho số này, và đi một mình đi”.

Dimitri đưa tôi một mẩu giấy nhỏ trong túi áo khoác, trên nguệch ngoạc
một số điện thoại, số lạ.

Nửa tiếng nữa anh sẽ đến rạp. Câu nói gây sốc đến nỗi lần này tôi

không thể không phản đối. “Ý anh nói sau… á!”

Dimitri đột ngột đổi hướng, vượt đèn đỏ và lướt vụt qua mấy chiếc xe

khác. Tiếng còi xe vang lên inh ỏi, nhưng lần này cái đuôi của chúng tôi
không kịp trở tay. Tôi thấy kẻ truy đuổi phanh kít trên đường đến tóe lửa
trong lúc tìm lối quay lại.

Dimitri lái vào khu để xe của một trung tâm mua sắm. Nơi này đầy ô

tô, tôi nhìn đồng hồ để xác định thời gian trong thế giới loài người. Gần
tám giờ tối. Sáng sớm của Moroi, giờ vui chơi giải trí của con người.
Dimitri lái qua vài lối vào của trung tâm và cuối cùng chọn một cửa, đỗ xe
ở nơi dành cho người khuyết tật. Nhanh như chớp, anh ra khỏi xe, tôi theo
sau cũng nhanh không kém.

“Chúng ta xé lẻ ở đây”, anh vừa nói vừa rảo bước về hướng cửa ra.

“Đi nhanh, nhưng khi vào trong rồi thì đừng chạy. Đừng gây chú ý. Nhớ
hòa lẫn vào dòng người. Lang thang một chút rồi quay ra theo bất kì lối nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.