TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 32

hết đau rồi. Tay của hắn gần như vuốt ve toàn thân tôi, rất ấm áp làm tôi
kìm lòng không được mà dựa sát vào lồng ngực hắn.

Mùi hương hoa sen càng lúc càng nồng đậm làm tôi có phần thanh tỉnh,

nhưng vẫn không mở mắt ra được. Tôi mơ mơ màng màng, cố gắng nhìn
hắn, hỏi: “Anh là ai?” Vừa mở miệng tôi mới phát hiện mình đã suy yếu
đến mức không nói nên lời.

Người đàn ông kia không đáp, tôi yên lặng nhìn hắn, không suy nghĩ

được cái gì khác. Tôi nghe được một tiếng cười khẽ, rất nhẹ, nghe rất êm
tai. Sau đó tôi thấy hắn duỗi tay ra vuốt đầu tôi.

Tôi cố sức giơ tay lên, sờ đến hắn tay, tôi lại tiếp tục hỏi: “Anh là ai?”

Tag bạn bè vào đọc cùng sẵn đánh dấu cho khỏi trôi bài nha mọi người.

“Tôi là ai không quan trọng, em không sao là tốt rồi.”

Cánh môi lạnh buốt, mềm mại của hắn khẽ đặt lên trán tôi, rất mềm, rất

mềm... Không biết là do tôi bị hồ đồ rồi hay là do sức hấp dẫn của hắn quá
lớn, trong lòng tôi lại không cảm thấy tức giận hay phản cảm với hành
động vừa rồi của hắn một chút nào.

Tên này không nói lời nào đã biến mất tăm. Tôi hắt xì hơi một cái rồi

giật mình tỉnh lại. Tất cả những chuyện vừa xảy ra giống như một giấc mơ
vậy, nhưng tôi lại cảm thấy rất chân thực. Tôi lắc đầu cười tự giễu, không
phải vừa nãy nằm mơ hắn nói chỉ cần tôi không sao là tốt rồi, bây giờ đâu
thể nói là tôi “không sao” được chứ?

“Ai u!!!...”

“Má ơi...”

“Đau quá a...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.