TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 278

Giờ phút này, cô thật sự chán ghét thể chất không dễ lưu sẹo của mình. Anh

đi rồi, ngay cả dấu răng anh để lại trên cơ thể cô cũng không còn.

Nhưng vết thương thật sự thì không thể khỏi được, bắt đầu trở thành ác tính.

P/S:Chắc tớ phải tự mở hội nghị khen thưởng bản thân vì không hiểu sao

tuần này chăm dã man, từ mùng 6 tới hôm nay đã post 3 chương rồi.=))

Hơi tiếc vì thời học sinh của hai bạn trẻ tới đây là hết, tiếp theo là giai đoạn

trưởng thành. Tớ nhận ra có một chuyện hơi buồn cười, thời còn đi học thì tớ
không thích đọc các chương kể giai đoạn thanh xuân vườn trường lắm, chỉ muốn
mau chóng tới phần nhân vật chính đi làm, bây giờ đi làm hộc bơ rồi thì chẳng
hiểu sao cứ thấy thích đọc cái quãng thời gian còn đi học hơn, thấy giai đoạn học
sinh dễ thương hơn<3

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.