TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 298

Bạch nói ra câu kia, cô ta thật sự kinh ngạc, anh thậm chí nhớ cả tên một nhân
viên phục vụ khách sạn. Giang Nghi Trân còn chưa nghĩ ra thì cô đã quay lại,
bước lên bậc thang về phía Thẩm Hữu Bạch. Sau đó, Giang Nghi Trân trợn mắt
nhìn cô nâng tay lên, tặng cho Thẩm Hữu Bạch một cái tát.

Anh nghiêng đầu sang một bên, gò má đỏ lên, có chút kinh ngạc. Giang

Nghi Trân há miệng, “Cô…”

Cô ta định tỏ thái độ thì bị Thẩm Hữu Bạch đẩy sang một bên. Anh không

chớp mắt nhìn Từ Phẩm Vũ, “Không có lý do gì lại phải ăn một cái tát của em,
anh phải biết nguyên nhân chứ.”

Viền mắt Từ Phẩm Vũ đỏ lên, trừng mắt nhìn anh, “Tôi lãng phí thời gian

quý giá của mình để chờ anh, tát anh một cái coi như thanh toán xong, anh phải
cảm ơn tôi mới đúng.”

Thẩm Hữu Bạch suy nghĩ một chút rồi trả lời, “Đúng vậy.”

Trong đầu Từ Phẩm Vũ chỉ nghĩ tới việc anh đã xác nhận họ thanh toán

xong. Thanh toán xong, nghĩa là không ai nợ ai, từ đây trở thành người dưng.

Từ Phẩm Vũ không dám chớp mắt, sợ nước mắt không kìm được rơi xuống,

“Muốn chia tay, ít nhất nên nói rõ ràng, cứ im lặng như vậy sẽ làm người khác
lãng phí nhiều năm anh hiểu không?”

Thẩm Hữu Bạch nhíu mày, “Anh nói muốn chia tay lúc nào?”

Cô nhất thời kích động liền chỉ tay vào Giang Nghi Trân, hỏi anh, “Vậy cô

ta là gì của anh?”

“Cô ta chẳng là gì.” Thẩm Hữu Bạch lập tức trả lời, tiến lên giữ lấy cổ tay

cô, nói “Đi theo anh!”

“Không!” Cô cố gắng hất tay Thẩm Hữu Bạch ra, lùi lại mấy bước. Ánh mắt

Thẩm Hữu Bạch có vẻ uy hiếp, nhìn chằm chằm cô, “Hiện giờ em là nhân viên
khách sạn, nhất định phải nghe lời anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.