TẦNG ĐẦU ĐỊA NGỤC - Trang 32

có chuyện gì cho anh làm?"
Chàng quay lại và đôi mắt sáng, trẻ trung của chàng lại để lộ ý ngạc nhiên
khi chàng nhìn Rubin:
"Một nhà ngôn ngữ học có thể làm được việc gì ở đây? Ha… Ha… Ha…
Anh không phải là kỹ sư. Thật xấu hổ."
Rubin dẩu môi ra như một anh bé con bị đời chế nhạo và đôi mắt trợn lên:
"Chú em… Chú nên biết rằng trong xã hội này kỹ sư của chú không có giá
trị gì cả. Chú không thấy có những kỹ sư đi bán nước ngọt, sô đa ngoài
đường, đi làm bồi nhà hàng đó ư?"
"Những kẻ thất bại đó không liên can gì đến tôi. Tôi không ở hạng kỹ sư
đó. Tôi là kỹ sư hạng nhất. Ông già râu dê nên nhớ kỹ điều quan trọng đó."
Valentine đặt cây hàn điện xuống bàn và đứng thẳng người lên.
Valentine có cái vẻ sạch sẽ, tươi tắn của tuổi trẻ. Cuộc đời chưa in hằn một
vết nhăn nào trên mặt chàng. Nhìn chàng, người ta khó có thể tin rằng
chàng đã tốt nghiệp đại học trước cuộc đại chiến, chàng đã nhập ngũ chiến
đấu trên mặt trận, đã bị bắt làm tù binh và sống sót từ trại tù binh của Đức
Quốc Xã, chàng từng sống ở Âu châu và giờ đây chàng đang sống năm tù
thứ năm ở ngay trên tổ quốc của chàng.
Rubin thở dài:
"Rất tiếc. Vì đồng chí không có giấy tờ chứng minh nên tôi không thể tin
được lời đồng chí…"
"Giấy tờ chứng minh là cái quái gì?? Anh tin ở con người hay anh tin ở
giấy tờ?"
Người hỏi câu này là Pryanchikov:
"Ha… ha…" - Pryanchikov cười lớn và nói tiếp – "Quên giấy tờ đi chứ.
Các bạn có tin không khi tôi nói ằng tôi yêu đàn bà lắm, tôi yêu mê đàn bà
đến điên dại."
Người thiếu nữ có khuôn mặt nghiêm trang không thể ngăn môi nàng
thoáng nở nụ cười.
Một tù nhân khác ngồi ở cái bàn cạnh cửa sổ ngừng tay làm việc để gật đầu
tỏ ý tán đồng với Pryanchikov.
"Trên lý thuyết, lời bạn vừa nói có thể tin được." Rubin nói với vẻ mặt suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.