TẦNG ĐẦU ĐỊA NGỤC - Trang 346

Aleksandr I. Solzhenitsyn

Tầng đầu địa ngục

Dịch giả: Hải Triều

- 40 -

Trận gió thứ nhì

Trong đời Innokenty, chưa bao giờ chàng phải sống một đêm dài vô tận đến
như thế. Chàng không ngủ qua một phút nào và chỉ nội trong một đêm,
những tưởng tượng quay cuồng trong óc chàng nhiều hơn số tư tưởng của
một người thường có trong cả một tháng. Chàng đã nghĩ nhiều kể từ lúc
đồng phục nhân viên ngành ngoại giao của chàng bị họ lột mất những dây
vàng, khi chàng trần truồng ngồi chờ sau khi tắm và trong lúc chàng bị nhốt
trong "thùng".
Giờ đây tâm trí chàng lại bận suy nghĩ vì những chữ "Tống giam vĩnh
viễn".
Như vậy có nghĩa là dù họ có chứng minh được rằng chàng có đúng là
người gọi điện thoại hay không – ít nhất bây giờ chàng cũng đã biết chắc
rằng cuộc điện đàm ấy bị nhân viên mật vụ nghe lén – một khi họ đã bắt
chàng, họ sẽ không để chàng trở ra nữa. Chàng đã biết rằng Stalin sẽ không
bao giờ để cho ai trở lại với cuộc sống. Chàng sẽ may mắn nhiều nếu mai
đây, họ cho chàng đến một trại tập trung, với tội trạng của chàng, họ sẽ
nhốt chàng vào một nhà tù kín được cải biến thành nhà giam, ở đó họ sẽ
cấm chàng không được ngồi suốt ban ngày hoặc không được nói nửa tiếng
trong nhiều năm. Sẽ không một ai biết gì về chàng, và chàng sẽ không được
biết qua sự kiện gì xảy ra trên thế giới, ngay cả khi nguyên một lục địa thay
đổi màu cờ, hay loài người đặt chân lên mặt trăng, chàng cũng không hề
hay biết. Và những tù nhân không có tiếng nói có thể bị bắn chết trong
những phòng giam cô đơn. Việc ấy từng xảy ra…
Nhưng chàng có thực sự sẵn sàng chờ đón cái chết hay không?
Thoạt đầu, Innokenty sốt sắng chờ đợi bất cứ một việc nhỏ nhặt nào xảy
đến với chàng, như cửa mở, người vào, bất kỳ việc gì làm ngừng sự cô đơn
của chàng trong cuộc sống xa lạ mới trong tù. Nhưng giờ đây, chàng lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.