TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 104

kia, tuy môn đệ cao sang nhưng làm hoàng hậu mà không được sủng
ái, bản thân còn không vững chắc, chỉ có một lần đại sự mà đề bạt
đám thân tín của mình lên, cho nên chỉ những nhân vật có đủ tư cách
như đệ mới được vào triều nhận chức. Nhưng đệ còn chưa nhận chức
đã được biếu tặng trước thế này, lại còn muốn xây dựng điền trang ở
quê, đó chẳng phải là đụng chạm gây đố kỵ cho cánh Vương Phủ sao?

Tào Đỉnh chợt tỉnh ngộ, lại thấy chưa thỏa đáng:
— Nếu đã vậy, huynh trưởng không nên nhận giúp đệ những thứ

này chứ.

— Đệ lại không hiểu rồi. Không nhận những thứ này thì đám

quan lại muốn thân với đệ làm sao an tâm cho được? Ngược lại bọn họ
còn oán đệ nữa đấy.

Tào Đỉnh có vẻ vẫn chưa hiểu:
— Vậy bây giờ huynh bảo đệ phải làm thế nào?
Tào Tung đóng hai chiếc hòm lại, lấy khóa khóa vào, rồi mới

bảo:

— Theo ta thấy, những thứ trong hai chiếc hòm này, đệ không

được động đến thứ gì cả, dứt khoát đem cả hòm lẫn đồ tặng cho
Vương Phủ và Tào Tiết. Chỉ có mua được hai tên hoạn này, mới hy
vọng được yên lành.

Tào Đỉnh nét mặt lộ vẻ khó chịu, ông ta thực không muốn mất

hai chiếc hòm đầy châu báu này:

— Thật đáng tiếc...
— Đáng tiếc? Không bỏ đống của cải này đi, đệ sẽ không có

được sự bình an, không khéo còn liên lụy đến cả ta. Bây giờ là ngày
tháng nào, không đem tiền đến cống cho Vương Phủ, Tào Tiết thì
chức quan có giữ vững được không? Đệ hãy nhìn xa trông rộng một
chút, sau này sẽ có vô số cơ hội kiếm được nhiều hơn nữa, chớ có vì
chút tiền trôi nổi này mà làm hỏng mất tiền đồ.

Tào Đỉnh nghiến răng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.