TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 150

Đoàn Quýnh lôi tiền tài tích lũy được trong bao năm ở Lương Châu,
đem đút cho Thái hậu với hoạn quan thì dù có ai phản đối cũng vô ích.

Thế là, trên dưới trong triều ầm ĩ hơn nửa tháng trời vì chuyện

nhậm hay miễn chức Thái úy, còn Đoàn Quýnh vẫn cứ thăng quan như
thường. Kẻ oán hận cứ oán hận, người vui mừng cứ vui mừng, ai
nguyền rủa cứ nguyền rủa, hoàng đế Lưu Hoành chỉ quan tâm đến
chuyện hưởng lạc, Đổng thái hậu lại chỉ bận tâm vào việc vơ vét tiền
của, mọi người liền gác chuyện truy bắt Hà Ngung sang một bên,
chẳng còn ai quan tâm hỏi han nữa.

Chuyện tranh cãi trong triều tạm thời lắng xuống, nhưng chuyện

của Tào gia lại ầm ĩ ghê gớm. Không biết vì sao, Tào Tung lại bắt đầu
kiểm tra học vấn của hai con. Đầu tiên ông cho gọi con trai lớn Tào
Tháo đến, bắt cậu đọc thuộc lòng Lễ ký, Trung dung, nào hay Tào
Tháo chẳng nghe.

— Gần đây nhi tử rất ít đọc những sách này.
— Vì sao?
— Nhi tử không thích.
— Khẩu khí của mi thật lớn! - Tào Tung vừa nghe thấy liền nổi

giận. - Tốn công cho mi đến chỗ thất thúc để học, mà vẫn ngông
cuồng như vậy. Mi cho là học thông được Tôn Vũ Tử thập tam thiên
giỏi lắm rồi, có phải không?

— Con không dám. - Tào Tháo đánh bạo nói. - Cái con đọc là

những sách có công dụng thực sự.

— Hừ! Tự phụ thông minh, ương bướng tự tác! - Tào Tung cười

nhạt bảo. - Vậy ta hỏi mi, thế nào mới là sách có công dụng thực sự?

Tôn Vũ Tử thập tam thiên, Diêm thiết luận của Hoàn Khoan,

Pháp ngôn của Dương Hùng, Tân luận của Hoàn Đàm, Tiềm phu luận
của Vương Phù, Luận hành của Vương Sung, Bạch Hổ Thông của Ban
Mạnh Kiên.

Tào Tung không khỏi ngạc nhiên, liền bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.