TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 198

thái, một cảm giác hứng thú trào dâng trong lòng: ca nương này xinh
đẹp như ngọc, dáng vẻ yểu điệu, chải mái tóc búi gọn gàng kiểu mỹ
nhân, điểm xuyết một cành thoa phượng lóng lánh, mình mặc chiếc
váy dài gấm màu đỏ sẫm, thêu từng đóa từng đóa hoa tròn bằng chỉ tơ
thanh thủy, buông chùng quét đất. Cặp mắt to đen rất có thần, đôi mày
dài cong như mặt trăng lưỡi liềm, trên má thoa lớp phấn không đậm
không nhạt, miệng tô son, tai đeo hoa vàng. Tuy trang điểm toàn thân
một vẻ hồng tươi, nhưng cũng không hề cảm thấy lòe loẹt.

Ca nương đến trước mặt chào hết lượt mọi người, Tào Tháo

ngắm nhìn thật kỹ, cô gái này nhiều nhất cũng chỉ mười bảy mười tám
tuổi, nhưng cử chỉ thật đoan trang đĩnh đạc không hề tầm thường.
Nhất là hai cánh tay ngọc trắng nõn nà như ngó sen, chưa cần nghe hát
đã thấy bội phần thích ý.

— Hãy ca mấy đoạn khúc vẫn diễn quen xưa nay, để các vị khách

quý đây được vui vẻ! - Hoàn đại lão gia vuốt râu nói.

— Dạ! - Ca nương hơi hé môi hồng dạ một tiếng, rồi vội giơ tay

ra hiệu cho đứa nhỏ chơi nhạc. Đứa nhỏ tầm mười một mười hai tuổi,
chải tóc búi nhỏ, mặc áo lam, tướng mạo lanh lợi đáng yêu, nhìn thấy
cô vẫy tay liền nâng ống sáo thổi nhẹ. Mọi người khi bắt đầu còn chưa
để tâm lắm, nhưng nghe kỹ rồi, thật tựa như nước rơi khe lạnh, thâm u
tuyệt diệu. Ca nương nhỏ nhẹ hát rằng:

“Có người đội chiếc mũ da;

Thật tình như thế để mà làm chi?

Rượu của ngài thật thì tốt lắm;

Lại rất ngon thực phẩm dồi dào.

Há dành đãi khách lạ sao?

Đãi anh em đó chớ nào người xa.

Cây điểu với Nữ la hai thứ;

Quấn trên tùng bách cứ leo cao.

Anh em lúc chửa gặp nhau;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.