TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 205

cũng chớ đau lòng hối hận là được! Nếu không ta sẽ thay huynh nghĩ
liệu việc này, từ rày về sau nếu gặp được nàng ấy, ta sẽ cầu thân nàng
ấy thay huynh, chúng ta đàng hoàng đủ ba người mối, sáu người làm
chứng đưa nàng ấy về có được không? Đáng tiếc là ngay đến tên tuổi
của nàng ấy ta cũng chẳng biết, làm sao cầu thân được? Đến khi đó ta
sẽ nói, ông hiếu liêm Tào Mạnh Đức đã nhắm được nàng, nàng hãy
mau làm tẩu tẩu ta đi! Chỉ sợ người ta lại không thích quá...

Tào Tháo nghe anh ta ra sức châm chọc mình, vội xua tay bảo:
— Được rồi! Thùng nước gạo! Đã muộn lắm rồi, mau đi đi!
— Sao cơ... không cầu thân nữa... về nhà à? Xin tuân lệnh! - Hạ

Hầu Uyên lấy làm lạ cằn nhằn một hồi rồi mới quay ngựa dẫn đường
trở về, nhưng đi chưa được mấy bước lại bắt đầu cất giọng ồ ồ hát.

— Tôi phục huynh rồi! Đừng có hát nữa, đồng không mông

quạnh thế này, huynh còn muốn gọi bọn sói đến hả.

— Hừ! Đến hát cũng không được nữa à?
— Huynh hát khó nghe lắm!
— Tôi chỉ sợ huynh buồn lại chán, mới cố tìm bài hát huynh

thích, hát riêng cho huynh nghe mấy câu, thế mà huynh còn quay ra
nói này nói nọ. Sớm biết thế này ta chả đi với huynh nữa!

— Huynh nói chẳng có lý gì cả? Là huynh cố sức lôi ta đi theo

chứ!

— Chẳng lôi huynh đi thì làm sao huynh gặp được nàng kia, vừa

nãy huynh...

Hai người đang đấu khẩu, bỗng từ xa xa phía sau vọng lại một

loạt tiếng kêu thét, lại thấp thoáng thấy mấy bó đuốc le lói.

— Đi! Chúng ta đi xem chuyện gì? - Hạ Hầu Uyên chẳng đợi

Tào Tháo nói liền đánh ngựa quay trở lại.

Tào Tháo vừa chạy theo sau, vừa suy nghĩ: “Chẳng lẽ nơi này lại

có bọn thổ phỉ chăng? May là Hạ Hầu Uyên tinh thông võ nghệ, mình
cũng biết chút ít, nhân đang có men rượu, đấu với bọn chúng một phen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.