TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 207

ra!

Còn chưa nói hết câu đã bị hai tên vô lại túm chặt lấy.
— Thả tên tiểu tử này ra cũng được. Nhưng chỉ khi nàng hầu hạ

đại gia đây cho tốt...

— Tất cả dừng tay! - Tào Tháo không biết từ đâu lửa giận bốc

lên bừng bừng, lập tức quát đám người ấy.

Đám ấy chỉ chăm chăm bắt người, nghe thấy tiếng quát mới phát

hiện phía sau mình còn có hai người khác:

— Kẻ nào? Ăn gan hùm mật gấu rồi hay sao mà dám phá hảo sự

của đại gia đây, ngươi có muốn sống... Ôi! Là hai vị công tử ư! Sao lại
làm kinh động tới hai vị. Sao lại nói như thế chứ, tiểu nhân đáng chết!
Đáng chết! - Lão quản gia vừa định ra oai thì đã nhận ra hai người họ,
vội vàng đổi nét mặt.

— Tại sao các ngươi dám bắt người! - Tào Tháo nhảy xuống khỏi

lưng ngựa.

— Tào công tử không biết đấy thôi, chúng tiểu nhân đâu có bắt

người! Con đào hát này là tôi đặc biệt tìm về hát cho các công tử nghe
giải sầu, ai ngờ hát xong, trả tiền xong xuôi, lúc đi ra, bọn chúng còn
trộm đồ trong phủ. Thế có được không! Tiểu nhân dám không dẫn
người vội vàng đuổi đến đây được sao!

— Ông là đồ nói bừa! - Đứa bé cố sức thoát khỏi bàn tay của

quản gia, mắng chửi, - Hai vị đại ca xin chớ nghe lão cẩu tặc này nói
xằng! Lão khốn ấy thấy tỷ tỷ tiểu đệ xinh đẹp muốn cướp về làm
thiếp... Lão cẩu tặc nhà ngươi sao không giẫm phân cho nát, hay đái
một bãi ra soi xem bộ dạng như con rùa đen của nhà ngươi, lại còn
dám mơ tưởng đến tỷ tỷ ta? Đồ cóc ghẻ nhà ngươi mau bỏ ý định ấy
đi! Về tìm một hố phân mà đầm đầu xuống đấy, kiếp sau hóa kiếp cho
mặt mũi đẹp đẽ một chút rồi hãy nói!

— Ha ha! - Hạ Hầu Uyên nghe tiểu tử đó nói một thôi một hồi

những từ ngữ xấu xa xong thì bật cười lớn, cũng nhảy xuống khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.