TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 211

— Chớ kêu! - Tào Tháo bịt miệng nàng ta lại. - Chết cũng tốt!

Đánh chết rồi thiên hạ thêm sạch sẽ! - Tào Tháo nói, ánh mắt toát lên
vẻ lạnh lùng, mặt mũi dữ dằn.

— Nhưng giờ làm thế nào? - Người ca nương lo lắng muốn bật

khóc. - Đánh chết người có gì tốt đâu!

— Chết cũng chết rồi! - Cậu bé kia thì thích thú chả cần biết gì. -

Có chuyện gì lớn đâu chứ! Bây giờ cùng lắm thì chúng ta lên núi làm
đại vương, tôn vị ca ca này lên làm trại chủ, tỷ tỷ thì theo đại ca ấy
làm phu nhân, thế thì làm gì còn ai dám bắt chúng ta?

— Đệ thì hiểu gì? Đừng nói lung tung nữa! Tỷ đệ chúng ta khốn

khổ rồi đây...

Tào Tháo thở mạnh mấy hơi, mới từ từ lấy lại tinh thần: Thường

ngày đánh chết một tên vô lại cũng không có gì đáng kể, nhưng hiện
giờ mình đã được cử xét hiếu liêm, nếu chuyện lan đến kinh, chẳng
phải rầy rà lắm ư? Công danh nửa đời này sẽ mất hết! Vừa nãy không
hiểu sao nhất thời bị kích động đã đánh chết gã ấy...

— Chúng ta mau đi thôi! - Hạ Hầu Uyên bình tĩnh trở lại. - Về

nhà rồi nghĩ cách, ở lại đây thì tội có khi thành thật đấy!

— Đúng! Vẫn còn có cách, Hoàn phủ nếu có đi tìm người, cũng

phải mất một thời gian, cửa nhà hai chúng ta, há lại có thể tùy tiện đến
gõ hay sao? - Tào Tháo quay đầu lại. - Nhưng tỷ đệ họ thì làm thế
nào?

Dưới ánh trăng, người ca nương đang ôm đệ đệ khóc thút thít.

Lúc này nàng đã lau sạch son phấn trên mặt, y sam giản dị, thân hình
thon thả, khuôn mặt tú lệ xuất chúng, điểm mấy giọt lệ long lanh như
thủy tinh càng khiến nàng xinh đẹp đến nao lòng. Nàng thấy Tào Tháo
hỏi vậy, lau nước mắt nói:

— Người này tuy không phải tiểu nữ đánh chết, nhưng việc này

là bởi tiểu nữ mà ra... Tiểu nữ không đi đâu! Dù tiểu nữ có bị đưa đến
quan phủ cũng phải nói rõ sự tình, để làm chứng cho công tử!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.