TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 289

— Dù cho ngươi có nói thật đi nữa thì mang đao đi đêm cũng là

phạm cấm lệnh. Huống chi ngươi dùng đao bức người ta, thật là không
thể tha được. - Tần Nghi Lộc lắc đầu bảo. - Theo luật mà làm, đánh
ông ta hai mươi roi!

Mấy tên lính nọc ông ta ra trước cửa, mỗi người vác một côn ngũ

sắc ra định đánh, ông ta chợt hét to:

— Khoan hãy ra tay! Khoan hãy ra tay! Đại nhân của các ngài ở

đâu? Tiểu nhân có lời muốn nói!

— Im mồm! Ngươi là cái thá gì mà muốn gặp đại nhân của bọn

ta, cẩn thận không ta đánh cho què chân... - Tần Nghi Lộc quát bảo.

— Khoan đã! - Tào Tháo đã nhìn thấy nghe thấy rõ ràng. - Đợi

một lát rồi hãy đánh... Ta chính là huyện úy Tào Tháo ở bắc thành đây,
ngươi muốn tìm ta có việc gì?

— Hóa ra ngài chính là Tào đại nhân, quả nhiên là khí độ bất

phàm! - Ông ta ngây mặt nói.

— Ngươi muốn nói gì?
— Là... là... - Ông ta ngập ngừng nhìn đám lính đứng hai bên.
— Nói mau! Bọn chúng có gì mà phải e ngại... Không nói phải

không? Hành hình!

— Chớ! Chớ! Tiểu nhân nói... tiểu nhân tên là Kiển Đồ, nhà ở

phía tây thành, là thúc phụ của Tiểu hoàng môn Kiển Thạc đang hầu
cận bên cạnh đương kim vạn tuế. Mong đại nhân nể tình cùng làm
quan đồng triều với tiểu điệt, tha cho tiểu nhân một lần này. Lần sau
tiểu nhân không dám nữa.

Chúng nhân mới đầu còn không tin, nhưng nghĩ kỹ lại, dường

như đúng thế thật: Hoàng môn Kiển Thạc đúng là có vị thúc thúc ở
thành Lạc Dương, là một tên vô lại ở phía tây thành mà ai ai cũng biết.
Người này vốn có mấy mẫu điền địa, nhưng cả ngày chỉ du thủ rong
chơi lại thích tiêu tiền, có bao nhiêu đất đai đem bán hết lấy tiền tiêu
sài. Sau này điệt tử ở trong cung được sủng ái, mới đưa tay ra giúp đỡ
người nhà. Kiển Thạc cũng là người đứng đắn, chỉ cho ông ta ít bạc và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.