TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 29

làm, tội đâu xử đó, tuyệt nhiên không có cách nào chém sạch giết hết
được.

— Ồ? - Mắt Tào Tung chợt sáng lên.
— Nước trong quá thì không có cá... - Trương Ôn trầm ngâm nói,

- Huống chi nay đang là một đầm nước đục! Muốn trong cũng có
trong được không? Những đại tướng quân ngoại thích bây giờ, có ai
không nhờ cánh hoạn quan giúp đỡ mà nắm được đại quyền? Hoạn
quan và ngoại thích vốn là một, chỉ là lâu lâu thì thay lòng đổi dạ trở
thành kẻ thù thôi!

Tào Tung nghe được những câu ấy, như tỉnh giấc mộng, cứ gật

đầu liên tục:

— Thực là cao kiến! Xa thì không nói, nhưng lần này Đậu Vũ

nắm được đại cục, đúng là được sự giúp sức của bọn Vương Phủ. Tôi
nói câu này có vẻ khó nghe, nhưng cũng có nỗi lo “qua cầu rút ván”
vậy.

— Đúng vậy! Thế nên giờ ông ta dùng lại đám người thuộc bè lũ

khi xưa, chẳng qua cũng chỉ là để dát thêm vàng lên mặt mà thôi. Suy
cho cùng, bọn này không biết được bụng dạ của Đậu Vũ, ngay đến
đương kim Thái phó là Trần Phồn - người vẫn luôn ủng hộ ông ta
cũng thế. Bọn họ chẳng qua là mượn thế của Đậu Vũ để trừ nạn hoạn
quan, mà thực lực thật sự của Đậu Vũ cũng chẳng có gì to lớn!

— Nói vậy thì, Đậu Vũ không lật đổ nổi hoạn quan ư?
— Cũng khó nói, chẳng có đạo lý nhất định nào cho mọi sự. Nếu

ông ta có thể cẩn thận chu toàn trong các việc, khiêm tốn học hỏi Trần
Thái phó, mượn thanh thế của nhóm đảng phái cùng sự ngờ nghệch
của vị vua trẻ thì vẫn có thể tính toán thắng lợi, chưa chắc đã không
thể tạm lọc trong đầm nước đục này. Thế nhưng con người Đậu Vũ,
tính tình quá thẳng, thích công hám lợi... tôi không cho là có gì tốt
đẹp! - Trương Ôn cười nhạt.

— Theo như ngài nhìn nhận, việc này nếu muốn làm nên, quan

trọng nhất là gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.