TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 336

chuyện: Mấy hôm trước, dân gian có kẻ đồn rằng, trông thấy rồng
vàng bay lên trời ở huyện Tiều, đất Bái. Ông nói chuyện với Thái sử
lệnh Đan Dương - một người tinh thông phương thuật, Đan Dương
nói: “Đất ấy sẽ có kẻ làm vua nổi lên. Chẳng đến năm mươi năm nữa,
sẽ lại thấy rồng, đây là điềm ứng với điều đó.” Tào Mạnh Đức chẳng
phải là người huyện Tiều đất Bái ư? Lẽ nào tên tiểu tử này có thiên
mệnh ấy? Nghĩ đến đó, Kiều Huyền cầm tay Mạnh Đức, trầm ngâm
nói, - Thiên hạ sắp loạn, nếu không phải có tài mệnh thế thì không thể
cứu được. Người có thể làm yên được, chính là ngươi đấy!

Tào Tháo giật mình:
— Lão gia, ngài định giết tiểu nhân sao.
Kiều Huyền mỉm cười khó nhọc:
— Ta cũng hy vọng là ta đã nhìn lầm. Nào có ai mong muốn

thiên hạ đại loạn chứ... Nhưng ta đã xét biết vô số người, cũng rất ít
khi nhìn lầm người. Cậu nhất định phải thận trọng, sau này ta xin được
đem thê tử ký thác cho cậu. - Kiều Huyền lại nhìn Bào Tín. - Bào nhị
lang, cậu cũng là người bản lĩnh xuất chúng, khí chất hơn người, chắc
chắn có ngày sẽ trở thành danh tướng một đời. Nhưng hãy nhớ kỹ, làm
tướng cũng có lúc sa cơ, hèn yếu, chớ tự ỷ vào sự dũng mãnh của
mình.

— Ngài thực sự muốn từ quan ư? - Bào Tín khi nãy căn bản

không chú ý đến lời dặn dò của Kiều Huyền.

Kiều Huyền cười buồn, đưa tay sờ sờ những nếp nhăn lớp lớp

như núi trên trán, bảo:

— Trước đây ta hừng hực chí khí muốn diệt trừ Vương Phủ, giờ

mới hiểu rõ lẽ cưỡi trên lưng cọp khó có thể xuống được. Không giấu
gì các cậu, hoàng thượng dùng ta là để bản thân được an tâm, dù nói
thế nào cũng không cho ta đi. Nhưng Vương Tuấn nghĩ ra một cách,
nói ta dâng sớ đàn hặc thái thú Nam Dương là Cái Thăng. Cái Thăng
quan hệ thân thiết với hoàng thượng, đụng vào một người như thế,
hoàng thượng tất sẽ cho là ta gây cản trở mà thả cho ta đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.