TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 423

— “Thủ nhất minh pháp quyết” đây mà! - Mắt Từ Đà sáng lên,

cười nhạt bảo. - Đây có lẽ chính là Thái Bình Thanh Lĩnh Thư, là tà
thư mà triều đình đã hạ lệnh tịch thu! Tào Mạnh Đức mấy lần ra lệnh
cấm tuyệt Thái Bình đạo, làm sao những người này vẫn còn lẻn vào
huyện Đốn Khâu ta thế.

— Hả? - Trưởng ban cũng giật mình. - Bây giờ làm thế nào ạ?
Từ Đà cuộn tập sách thẻ tre lại nói:
— Chuyện này tuyệt đối không được làm ầm lên! Không có quan

huyện lệnh chịu trách nhiệm, nếu xảy ra chuyện gì chúng ta sẽ không
đỡ nổi đâu. Nhanh chóng đuổi những người này ra khỏi Đốn Khâu,
đuổi đi càng xa càng tốt! Đem tất cả sách đốt đi!

— Tiểu nhân lập tức làm ngay! - Trưởng ban nói rồi quay mình

chực đi.

— Gượm đã! - Từ Đà gọi hắn lại. - Không được để mấy tên

truyền giáo này nhởn nhơ, đánh mỗi tên bốn mươi gậy thật đau, giữ tất
cả tài vật của bọn chúng lại. Theo Tào Tháo làm đã đói kém hơn năm
nay rồi, các ông đây cũng nên kiếm chút tiền tiêu chứ.

Từ Đà ngoảnh mặt nhìn theo xe ngựa đang khuất dần phía xa xa,

nói với trưởng ban mà như nói với chính bản thân mình:

— Người như Tào Mạnh Đức, có đánh chết cũng không chịu xin

tha. Chớ nghĩ ông ta ngoài miệng cứng rắn thế, gặp chuyện mười phần
chết chín thế này, có dễ chịu hay không chỉ trong lòng ông ta mới
hiểu.

Câu nói của ông ta thực không sai! Lúc này đây Tào Tháo đang

ngồi trên xe, nghe Biện Bỉnh thổi sáo, mà trong lòng từng cơn đau
buồn quặn thắt: “Vậy là Tào gia ta sụp đổ như thế sao? Tần Nghi Lộc
tới Lạc Dương không biết có tin gì hay không, không biết phụ thân ta
thế nào, không biết phụ thân có qua nổi cơn tao đoạn này không... Lại
còn ba vị thúc phụ nữa không biết thế nào đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.