TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 139

Tào Tháo hiểu ngay, đó là Đại uyển mã. Ngày xưa Hiếu Vũ đế,

để có được giống ngựa Đại uyển này đã sai Lý Quảng Lợi đi xa hàng
vạn dặm chinh phạt Tây Vực, từ đó Trung nguyên mới có giống ngựa
này, thực là thượng phẩm trong hàng vạn con mới chọn được một. Tào
Tháo kinh sợ:

— Thế này không được, đây là con ngựa quý của đại tướng quân

mà!

— Ôi dào! Ta nào có ra chiến trường đâu, con vật tốt thế này đưa

cho ta cũng thành đồ bỏ đi. Phải tìm cho nó một người chủ tốt, cũng
coi như không uổng công theo ta một thời gian, đệ cưỡi đi, cưỡi đi!

Tào Mạnh Đức vô cùng cảm khái: “Tuy nói Hà Tiến không giỏi

chính sự, nhưng rất hồn hậu thuần phác, không hề có tâm cơ, có một
vị quốc cữu như vậy chẳng bao giờ lại là một việc không hay cả.”

Quân mã giải tán rồi ai nấy lại lĩnh lương thảo mấy ngày. Tào

Tháo thấy được lúc rảnh rỗi, liền lẳng lặng đi ra bên ngoài trướng, nói
với Bào Tín đang đứng giữ cửa:

— Nhị lang, lời của người khác có thể không nghe, nhưng huynh

có câu gì muốn nói không?

Bào Tín liên tục gật đầu:
— Huynh cầm quân đi, tôi thấy rất an tâm, nhưng có một câu này

xin huynh xem xét thêm.

— Hai chúng ta cần gì phải khách sáo? Tôi chẳng qua là đọc

được một ít sách, nếu nói đến lâm trận thì còn thua xa huynh, huynh
nói mau đi.

— Huynh dự tính cứu quân mã ở nơi nào trước?
— Ra khỏi ải Hoàn Viên tất nhiên tới Dương Địch trước. Nơi ấy

chính là huyện đứng đầu ở Dĩnh Xuyên. Dương Địch giải vây được thì
Dự châu sẽ đều chấn động. Ngoài ra còn có Vương Tử Sư vào thành
tiếp nhận chức thứ sử, thì đại sự có thể xong được.

Bào Tín mím môi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.