TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 150

dẫn đầu đốt hai bó đuốc để nhận ra đường đi, còn binh lính thì cứ theo
ánh lửa mà tiến, không rối loạn chút nào.

— Lần đầu được cưỡi ngựa như thế này, thật thống khoái!
Không biết ai kêu lên một tiếng, lập tức tất cả mọi người đều

nhao nhao nói theo:

— Phải đấy! Tôi không làm thị vệ nữa, từ nay về sau tòng quân

đánh nhau thôi!

— Ha ha ha! Gió rít trăng mờ đúng lúc giết giặc!
— Bọn chúng dù có do thám phát hiện ra, cũng không chạy theo

chúng ta được.

— Chúng ta chắc thắng rõ rồi!
— Ha ha ha... - Tào Tháo cũng ngửa mặt lên trời cười lớn, - Lập

công thành danh chính là ở đêm nay đây!

Cuộc hành quân ấy có thể nói là đến nơi rất nhanh, vừa tới giờ tí

thì đã đi qua Mật Huyện, tiến tới địa phận huyện Trường Xã, đi thêm
lên phía trước chính là khu vực chủ lực của quân Khăn Vàng. Tất cả
mọi người đều không nói chuyện gì nữa, ngồi trên mình ngựa ra roi
chạy thẳng về hướng huyện thành.

Bỗng nhiên, phía trước mặt một khối lửa lớn được đốt cháy đùng

đùng.

— Sao thế nhỉ? Sao thế? Giao chiến rồi ư? - Quân lính thấy hơi

bất ngờ, tự dưng đều đi chậm lại.

Trong đầu Tào Tháo chợt có một tiếng nổ vang: Lần này ai thắng

ai thua? Có phải mạo hiểm xông vào không?

Nhưng Tào Tháo lập tức tỉnh ngộ trở lại: đang dẫn quân xông lên

thế này, nếu lại dừng bước thì sĩ khí sẽ mất hết, huống chi ở nơi bốn
bề chiến hỏa này, chỉ có thể tiến lên chứ không thể lùi lại. Tào Tháo
vung cây Thanh Cang kiếm, hét to một câu:

— Truyền tướng lệnh của ta, không được do dự trễ nải, dồn hết

tốc lực xông lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.