TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 166

— Hôm trước ngài nói cứu viện Trần Quốc càng chậm càng tốt,

còn muốn bắt một viên tướng vô địch ra xuất chiến, rốt cuộc đó là
chuyện gì vậy?

— Sách Quỷ Cốc Tử có nói: “Trí phải đem dùng ở chỗ mọi người

không thể biết được, còn năng lực phải đem dùng ở chỗ mọi người
không thể thấy được.” Chắc ngươi cũng biết, trí thì ẩn giấu ở chỗ
khuất, còn sự việc thì hiển hiện ra bên ngoài. Nếu toàn quân ai ai cũng
biết được lợi hại trong đó thì còn gọi gì là bí mật quân cơ nữa. Đến
đúng lúc nó sẽ không còn hiệu nghiệm nữa. - Chu Tuấn vẫn không
chịu nói, - Ngày mai xuất binh, ngươi sẽ tự hiểu ra.

Đầu óc Tào Tháo như rối mù lên, từ nhỏ y đã đọc kỹ sách của

Tôn Vũ Tử, nhưng chỉ trong một bữa cơm đã được nghe Chu Tuấn
dẫn ra bao nhiêu kinh điển dụng binh khác, cảm thấy mỗi câu đều có
thâm ý, liền cảm khái nói:

Tôn Tử, Ngô Tử, Tam Lược, Lục Thao, đều là những sách có

rất nhiều kiến thức. Vãn sinh nếu có thời gian rảnh rỗi, sẽ đọc lại
những sách ấy, chọn những chỗ tinh yếu tự biên soạn lại một cuốn
sách, tạm gọi là Binh pháp tiết yếu vậy.

— Ha ha ha... - Chu Tuấn ngửa mặt lên cười to, - Tên tiểu tử họ

Tào này chí khí thật không nhỏ! Ta đợi để xem cuốn Binh pháp tiết
yếu
của ngươi. Bây giờ mau ăn cơm xong đi, rồi về doanh trại của
ngươi làm tốt chức trách Kỵ đô úy đi đã. Ngày mai còn có một phen
náo nhiệt đấy.

Tào Mạnh Đức về doanh trại, ngủ yên một giấc, đến giờ mão

sáng sớm hôm sau thì xuất phát. Vì chỉ có một đoạn đường ngắn mà đi
mất hơn hai ngày, nên đại quân Khăn Vàng đã bao vây huyện đứng
đầu của Trần Quốc. Hợp quân của binh mã ba đường tiến đến gần, liền
chọn khu vực cao ráo bằng phẳng ở phía tây bắc đóng quân. Đối diện
với quân giặc đông vô bờ, hai lão tướng bèn hạ lệnh chỉ gõ trống chứ
không cho giao chiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.